HIỆU HẠNH PHÚC CÁC BÀ - Trang 351

- Thưa bà, - Lúc đó Denise đến xin phép bà - xin bà vui lòng cho tôi rút

lui. Tôi chẳng làm được việc gì nữa, vì chân đau, mà tôi lại phải đi ăn chiều
với các em tôi.

Mọi người đều ngạc nhiên. Thế ra cô ấy không chịu à? Bà Aurélie do dự,

vẻ như định cấm không cho cô đi, giọng nói cộc lốc và bất bình; trong khi
đó Clara nhún vai, ra vẻ không tin tí nào: thì mặc cô ấy! Điều đó rất đơn
giản, ông ấy không ưng cô ta nữa! Pauline được tin sự việc kết thúc như thế
khi cô đang đứng trước những quần áo trẻ sơ sinh, cùng Deloche. Anh này
đột nhiên hớn hở khiến cô ta phát cáu: hắn hí hửng lắm phải không? Có lẽ
hắn vui mừng thấy cô bạn hắn dại dột đến bỏ lỡ vận may? Còn Bourdoncle,
không dám đến quấy rầy Mouret đang trong cơn cô quạnh hung dữ, anh ta
đi dạo giữa tiếng ồn ào, bản thân cũng đâm ngao ngán, lo lắng.

Lúc đó, Denise đi xuống. Cô nhẹ nhàng dựa vào lan can xuống tới dưới

chân cầu thang nhỏ bên trái thì rơi vào một đám nhân viên bán hàng đang
cười nhạo. Tên cô được nhắc đến, cô cảm thấy họ vẫn nói đến chuyện
mình. Họ không trông thấy cô.

- Thôi đi! Làm điệu đấy thôi! - Favier nói - Chân lấm bê bết... Phải, tớ

biết có tay bị cô ta định cưỡng hiếp.

Và anh ta nhìn Hutin, tay này để giữ uy tín gian hàng phó đứng xa mấy

bước, không xen vào chuyện bông đùa. Nhưng hắn khoái vì cái vẻ ghen tị
của người khác đối với hắn, đến mức hạ cố khẽ nói:

- Cái cô ấy, chỉ quấy rầy tớ!

Denise bị nhói vào tim, bíu lấy lan can cầu thang. Chắc họ trông thấy cô,

tất cả vừa cười vừa bỏ đi. Hắn nói có lý, cô tự trách mình vì những điều
không biết xưa kia, khi cô nghĩ tới hắn. Nhưng hắn thật là hên và bây giờ
cô thật sự khinh hắn. Cô bỗng hoang mang: phải chăng là kỳ quặc, lúc nãy
cô có đủ sức để cự tuyệt một người cô thương yêu, thế mà, khi xưa, cô lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.