HIỆU HẠNH PHÚC CÁC BÀ - Trang 356

vẫn đáng suy nghĩ, có lẽ cũng phải liều chịu phiền hà để được lợi gì chăng.

- Tại sao ông không mở cửa hiệu? - Đột nhiên bà ta vừa hỏi, vừa rút tay

về.

Anh ta lấy làm lạ. Rồi anh ta đáp:

- Nhưng mà phải nhiều vốn lắm... Năm ngoái tôi cũng đã suy tính. Tôi

tin rằng ở Paris này còn có thể có khách hàng cho một hai cửa hiệu lớn;
nhưng vấn đề là phải chọn khu phố. Hiệu Bon Marché chiếm lĩnh tả ngạn,
hiệu Louvre chiếm khu trung tâm; hiệu Hạnh phúc chúng tôi chiếm những
khu giàu có phía tây. Còn phía bắc, có thể mở một điểm cạnh tranh ở quảng
trường Clichy. Và tôi đã tìm ra một địa điểm tuyệt vời, gần Viện Ca kịch...

- Thế sao?

Anh ta phá ra cười ầm ĩ:

- Bà tưởng tượng xem, tôi đã ngu xuẩn nói chuyện đó với ông bố tôi...

Thật đấy, tôi đã ngây thơ đến mức đề nghị ông cụ tìm cổ đông viên ở
Toulouse.

Và ông ta vui vẻ kể chuyện ông lão tức giận từ trong cùng tận cái cửa

hiệu nhỏ tỉnh lẻ của ông, ông cụ điên cuồng chống lại những cửa hàng bách
hóa lớn ở Paris. Lão Bouthemont, ngốt người vì số lượng ba mươi nghìn
của con trai, đã trả lời rằng chẳng thà ông đem tiền của ông và của bạn bè
ông cúng vào hội từ thiện còn hơn bỏ ra một xăngtim để góp phần lập ra
những cửa hiệu lớn đó, chúng là những nhà chứa thương nghiệp.

- Vả lại, - Chàng trai kết luận - phải có hàng triệu.

- Nếu kiếm được thì sao? - Bà Desforges hỏi một cách đơn giản.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.