HIỆU HẠNH PHÚC CÁC BÀ - Trang 364

khách hàng ăn mặc sang trọng, các bà mà họ cố học đòi mọi cung cách, và
lòng ghen tuông còn cay đắng hơn của những bà khách hàng ăn mặc xoàng
xĩnh, của những bà tiểu tư sản đối với các cô bán hàng, các cô gái bận đồ
lụa ấy, mà họ muốn hành hạ như một con ở khi họ mua mười xu hàng.

- Mặc xác họ! - Henriette kết luận - Cả lũ khốn kiếp đem mà bán đi, như

hàng hóa của họ.

Mouret đủ sức để mỉm cười. Ông nam tước ngắm nhìn anh, cảm động vì

cái cách anh tự kiểm chế một cách duyên dáng. Vì thế ông ta lái câu chuyện
trở lại cuộc hội hè đón tiếp vua nước Phổ: thật là tuyệt, cả nền thương
nghiệp Paris sẽ có lợi vào đó. Henriette im lặng, ra vẻ mơ màng, vừa muốn
bỏ đi. Vì thế, cuối cùng bà ta phải rời ghế đi ra.

- Xin lỗi các vị.

- Sao vậy, bà chị! - Bà Marty nói - À, để tôi chủ trì thay bà chị.

Bà ta đứng lên, với ấm chè, rót đầy các chén. Henriette, quay về phía

nam tước Hartmann.

- Ông còn ở đây lát nữa chứ?

- Vâng, tôi còn phải nói chuyện với ông Mouret. Chúng tôi sẽ chiếm

phòng khách nhỏ của bà đấy.

Bây giờ bà ta đi ra, chiếc áo lụa đen của bà chạm vào cửa có tiếng sột

soạt, như con rắn nước tuồn qua bụi rậm.

Lập tức, nam tước tìm cách dẫn Mouret đi, để cho Bouthemont và

Vallagnosc ở lại với các bà. Họ sang phòng khách bên cạnh, ứng nói
chuyện khế trước cửa sổ. Đây là cả một công việc mới. Đã từ lâu, Mouret
ôm ấp ước mơ thực hiện ý đồ cũ của anh, hiệu Hạnh phúc các bà chiếm cứ
toàn bộ hòn đảo, từ phố Monsigny tới phố De La Michodière, và từ phố

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.