HIỆU HẠNH PHÚC CÁC BÀ - Trang 367

- Thế là rốt cuộc ông sẽ nốc tiền của Paris, như người ta uống một cốc

nước?

- Cố nhiên. Paris chẳng phải là của phụ nữ ư, mà phụ nữ thì chẳng là của

chúng ta ư?

Nam tước đặt hai bàn tay lên vai anh, nhìn anh với vẻ thân tình:

- Này! Ông là một chàng trai dễ thương, tôi mến ông... Không ai cưỡng

lại được ông. Chúng ta sẽ nghiền ngẫm vấn đề nghiêm túc, và tôi hy vọng
sẽ thuyết phục được họ. Cho đến bây gia chúng tôi chỉ có khen ngợi ông.
Số lời chia làm sở chúng khoán ngạc nhiên... Chắc rằng ông nắm được sự
thật, cần đầu tư thêm vào cỗ máy của ông, còn hơn là liều lĩnh cạnh tranh
với khách sạn lớn, thật là mạo hiểm.

Mouret nguôi lập tức, anh cảm ơn nam tước, mà không tỏ vẻ phấn chấn

như mọi khi, và nam tước thấy anh quay mắt về phía của buồng bên cạnh,
trở lại nỗi lo lắng âm thầm mà anh che giấu. Lúc đó Vallagnosc đến gần vì
biết họ không bàn công việc nữa. Anh ta đứng cạnh họ, nghe nam tước khẽ
nói với cái vẻ lịch sự của tay ăn chơi kỳ cựu.

- Này, tôi xem như họ trả thù phải không?

- Ai vậy? - Mouret bối rối hỏi.

- Thì cánh phụ nữ ấy mà... Họ thì ngán, muốn thuộc về ông, mà ông thì

lại thuộc về họ, ông bạn ạ! Báo ứng đấy!

Ông ta bông đùa, ông biết rõ những chuyện yêu đương ầm ĩ của anh. Tòa

nhà mua cho một gái điếm bí mật, những món tiền lớn bị bòn rút bởi mấy ả
nhặt được ở những nơi ba vạ, những chuyện đó khiến ông vui, như một sự
miễn thứ cho những trò ngông cuồng của bản thân ông xưa kia. Kinh
nghiệm già đời làm ông thích thú.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.