HIỆU HẠNH PHÚC CÁC BÀ - Trang 371

- Có thể thế này được không? Ông nói thật đi.

- Có vậy, thưa bà, áo không vừa - Mouret nói để cắt gọn - Giản dị thôi,

cô sẽ đo cho bà, và chúng tôi sẽ may cho bà chiếc khác.

- Không, tôi ưng chiếc này, tôi cần đến ngay - Bà ta hăm hở trả lời -

Nhưng, nó bó ngực, còn giữa hai vai này thì như cái túi.

Rồi, giọng khô khan:

- Cô mà cứ nhìn tôi thì không sửa được khuyết điểm... Cô tìm đi, xem ở

chỗ nào. Đó là công việc của cô.

Denise, không nói năng gì cả, lại cài kim. Cứ thế rất lâu: phải cái từ vai

này sang vai kia, thậm chí cô phải cúi xuống một lúc, gần như quỳ xuống,
để kéo vạt áo phía trước. Phía trên cô, buông mình cho việc sửa chữa, bà
Desforges có vẻ mặt đanh đá của một bà chủ khó tính. Hớn hở vì hạ được
cô gái bằng công việc của một con ở, bà ta vừa ra lệnh cộc lốc, vừa dò xét
trên mặt Mouret từng nét cau có.

- Cài ghim vào chỗ này. Ấy! Không, không phải ở đó, ở đây, gần tay áo.

Thế cô không hiểu à?... Không phải thế, đây này, cái túi lại hiện ra... Mà
cẩn thận đấy, cô lại đâm ghim vào tôi bây giờ.

Hai lần nữa, Mouret cố can thiệp để chấm dứt cảnh đó mà không được.

Trái tim anh lồng lên vì tình yêu bị sỉ nhục; và anh càng yêu thương Denise
hơn, thắm thiết mà cảm động, trước sự im lặng tuyệt vời của nàng. Nếu hai
bàn tay cô gái còn hơi run, vì bị đối xử trước mặt anh như vậy, thì cô chấp
nhận những yêu cầu của nghề nghiệp, với sự nhẫn nhục kiêu hãnh của cô
gái dũng cảm. Khi bà Desforges hiểu rằng họ không để lộ ra tâm trạng của
họ thì bà ta tìm cách khác, bà bầy trò mỉm cười với Mouret, trưng anh lên
như một nhân tình của mình. Lúc đó, thiếu mất ghim:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.