HIỆU HẠNH PHÚC CÁC BÀ - Trang 374

- Nếu ông Mouret giữ tôi lại, thì là vì ông chẳng có điều gì để khiển trách

tôi... Tôi sẵn sàng xin lỗi bà, nếu ông yêu cầu.

Mouret lắng nghe, bàng hoàng vì cuộc cãi lộn, không tìm ra lời để chấm

dứt. Anh khiếp sợ những chuyện đôi co giữa đàn bà, tâm hồn luôn luôn cần
sự hòa nhã không chịu được sự chua chát. Henriette muốn giành giật được
ở anh một lời quở mắng cô gái, thế mà, vì anh vẫn câm lặng, phân vân, nên
bà ta quất cho anh một lời nhục mạ cuối cùng:

- Thôi được, thưa ông, nếu như tôi phải chịu ở tại nhà tôi những điều hỗn

xược của nhân tình ông!... Một ả nhặt từ cống rãnh nào đó.

Hai giọt nước mắt lớn trào ra trên mắt Denise. Cô kìm giữ nó từ lâu;

nhưng cả con người cô rụng rời trước lời phỉ báng. Khi anh thấy cô khóc
như vậy, mà không đáp lại bằng một điều thô bạo, với lòng tự trọng thầm
lặng và tuyệt vọng, Mouret không do dự nữa, trái tim anh ngả về phía nàng,
với lòng trìu mến vô hạn. Anh nắm lấy bàn tay nàng, ấp úng:

- Thôi đi mau đi, em, hãy quên cái ngôi nhà này đi.

Henriette bàng hoàng, nghẹn ngào tức giận nhìn họ.

- Hãy khoan, - Anh vừa nói thêm vừa tự tay gập chiếc áo măng-tô lại -

mang cái áo nay về. Bà đây sẽ mua chiếc khác ở nơi khác. Và nín đi, tôi
xin. Em biết tôi quý trọng em đến thế nào.

Anh đưa nàng ra đến tận cửa, rồi anh đóng sập lại. Nàng không nói một

lời; song, một ánh lửa hồng nhen lên làm ửng đôi má nàng, còn mắt nàng
thì trào ra hàng lệ mới, êm ái tuyệt vời.

Henriette, ngột ngạt, rút mù soa ra thít chặt lấy môi. Thế là bài tính đã bị

đảo ngược, bản thân bà ta mắc vào cái bẫy mà chính bà chăng ra. Bà ta
tuyệt vọng vì đã đẩy sự việc đi quá xa, bởi lòng ghen day dứt. Bị bỏ rơi vì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.