HIỆU HẠNH PHÚC CÁC BÀ - Trang 379

- Ông Mouret đùa đấy thôi. Chiếc áo măng-tô hoàn toàn vừa vặn...

Bà ta có vẻ rất bình tĩnh, tươi cười. Chắc hẳn bà đã lau mắt, vì mắt bà

tươi, không chút đỏ. Khi mà cả thân người bà run rẩy và còn ứa máu, bà có
đủ sức che giấu nỗi đau đớn, dưới cái mặt nạ duyên dáng của khách thượng
lưu. Vẫn với nụ cười quen thuộc, bà ta đưa mời Vallagnosc ăn xanđuys.
Duy có nam tước biết rõ bà, nhận thấy bà khẽ mím môi, và bà chưa dập tắt
được ngọn lửa âm thầm trong đáy mắt bà, ông ta đoán được hết cảnh đã
xảy ra.

- Trời! Mỗi người một thích - Bà De Boves vừa nói vừa nhận một miếng

xanđuyx - Tôi biết có những phụ nữ chuyên mua, dù một dải băng, ở
Louvre. Những người khác thì kết với Bon Marché... chắc hẳn đó là vấn đề
thời tiết.

- Hiệu Bon Marché có vẻ quê mùa lắm, - Bà Marty nói khẽ - mà hiệu

Louvre thì chen nhau chí chết!

Các bà đó lại nói về các cửa hàng lớn. Mouret buộc phải có ý kiến, anh

trở lại giữa các bà, và làm ra vẻ công bằng. Một hiệu như Bon Marché là
vững vàng đáng trọng; nhưng hiệu Louvre thì thật sự có khách hàng sang
trọng hơn.

- Rốt cuộc, ông ưng Hạnh phúc các bà hơn. - Nam tước mỉm cười nói.

- Vâng - Mouret thản nhiên đáp - Chỗ chúng tôi yêu quý khách hàng.

Tất cả các bà có mặt đều đồng ý. Đúng thế, họ đến Hạnh phúc các bà như

vào một nơi tao nhã, ở đó họ cảm thấy luôn luôn được vuốt ve chiều
chuộng, một sự tôn trọng chan hòa níu lại những người tử tế nhất. Thành
công lớn của hiệu đó là do sự quyến rũ lịch sự.

- Nhân tiện, - Henriette hỏi, để tỏ ra có đầu óc phóng khoáng - các cô mà

tôi che chở đó, ông cho cô ta làm gì rồi, ông Mouret?... Ông biết đấy, cô De

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.