HIỆU HẠNH PHÚC CÁC BÀ - Trang 402

hoạt của ba vạn con người chen nhau ở đó; thế mà họ thì, bay bổng trong
mộng nghe tiếng ồn ào xa và âm thầm làm rợn những mái ngói, họ lại cảm
thấy như gió thổi ào trên cỏ, làm rung chuyển những cây to.

- Trời! Cô Denise - Deloche ấp úng - sao cô chẳng đoái thương?... Tôi

yêu cô đến thế?

Nước mắt hắn trào lên và khi cô định làm cử chỉ ngắt lời hắn, hắn sôi nổi

nói tiếp:

- Không, cô hãy để tôi nói những điều đó một lần nữa... Chúng ta ăn ý

nhau đến thế! Khi mà đồng hương, người ta vẫn có cái để chuyện trò.

Hắn nghẹn ngào, cuối cùng cô mới dịu dàng.

- Anh thật không biết điều, anh đã hứa không nói chuyện đó với tôi nữa...

Không thể được. Tôi rất cảm tình với anh vì anh là một người con trai tốt;
nhưng tôi muốn được tự do.

- Vâng, vâng, tôi biết. - Hắn lại nói giọng tuyệt vọng - Cô không yêu tôi.

Ôi! Cô cứ nói, tôi hiểu mà, tôi chẳng có gì để cho cô yêu... Thật đấy! Trong
đời tôi chỉ có một giờ hạnh phúc, đó là cái đêm tôi gặp cô ở Joinville, cô
nhớ không? Một lúc, dưới những cây, trời tối như mực, tôi đã tưởng tay cô
run lên, tôi thật ngu xuẩn đến tưởng tượng...

Nhưng cô lại ngắt lời hắn. Tai cô thính vừa nghe tiếng chân Bourdoncle

và Jouve ở đầu hành lang.

- Hãy nghe, có người đi.

- Không! - Hắn nói và không cho cô rời cửa sổ - Đó là trong cái két nước

này; lúc nào nghe cũng có tiếng là lạ, cứ như có bao nhiêu người trong đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.