HIỆU HẠNH PHÚC CÁC BÀ - Trang 408

Cô giơ tay ngăn anh lại, bản thân cô cũng không giấu được niềm bối rối,

vì xúc động sâu xa trước mối tình đau đớn.

- Thưa ông, ông chẳng nên làm khổ mình - Cuối cùng cô trả lời - Tôi

cam đoan với ông những chuyện đê tiện đó là những lời vu cáo. Chàng trai
tội nghiệp lúc nãy cũng chẳng có tội tình gì như tôi.

Và cô có cái thật thà tuyệt vời của cô, đôi mắt trong sáng nhìn thẳng phía

trước.

- Thôi được, tôi tin ở em, - Anh khẽ nói - tôi chẳng đuổi ai trong các bạn

của em, vì em che chở cho họ... Thế thì tại sao em cự tuyệt tôi, nếu em
không yêu ai?

Denise đột nhiên cảm thấy ngượng ngùng, e lệ băn khoăn.

- Em yêu ai, phải không? - Anh run run lại nói - Ồ! Em cứ nói, tôi chẳng

có quyền gì đối với chuyện yêu đương của em... Em yêu ai?

Cô đỏ nhừ mặt, lòng đặt trên môi, và cô cảm thấy không thể nói dối

được, vì mối xúc động lộ liễu, ngay cả sự tình không muốn nói dối cũng
hiện lên nét mặt.

- Vâng - Cuối cùng cô khẽ thú thật - Tôi xin ông để tôi yên, ông làm tôi

phiền lòng.

Đến lượt cô đau khổ. Chống lại anh đã chẳng cực rồi hay sao? Liệu cô có

còn đủ sức chống lại mình, chống lại những yêu thương đôi lúc cũng làm
cô mất can đảm? Khi anh nói với cô như vậy, cô thấy anh xúc động đến thế,
đau đớn đến thế, cô không còn biết tại sao mình từ chối; và sau đó, cô mới
thấy lại được, từ trong bản chất cô gái đoan trang của mình, kiêu hãnh và lý
trí, khiến cô đứng vững, trong sự ngoan cường của trinh nữ. Chính là do
một bản năng hạnh phúc mà cô ngang ngạnh, để thỏa mãn nhu cầu được
sống yên ổn, chứ không phải tuân theo ý niệm về đức hạnh cô sẽ sa ngã vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.