HIỆU HẠNH PHÚC CÁC BÀ - Trang 409

tay người đàn ông đó, xác thịt bị chiếm lĩnh, trái tim bị quyến rũ, nếu
không cảm thấy một sự phản kháng gần như gớm ghiếc trước sự hiến thân
vĩnh viễn, lao vào cái xa lạ của ngày mai. Tình lang làm cô sợ hãi, mối sợ
điên cuồng làm người con gái tái mặt khi gã con trai tới gần.

Khi đó, Mouret có cử chỉ tuyệt vọng, rầu rĩ. Anh không hiểu. Anh quay

lại bàn giấy, lật mấy trang giấy rồi đặt xuống liền, và nói:

- Tôi không giữ cô nữa, thưa cô, tôi không thể giữ được, nếu cô không

muốn.

- Nhưng tôi có hỏi xin đi đâu - Cô mỉm cười đáp -Nếu ông tin là tôi đứng

đắn thì tôi ở lại... Thưa ông, bao giờ cũng nên tin những người đàn bà đứng
đắn. Nhiều người như thế lắm, tôi cam đoan với ông.

Mắt Denise vô tình, ngước nhìn chân dung bà Hédouin, cái bà rất dẹp và

rất khôn ngoan mà người ta nói, máu của bà đã đem lại vận may cho cửa
hàng. Mouret nhìn theo con mắt của cô gái và giật mình, vì anh tưởng nghe
thấy lời nói của người vợ quá cố, một lời nói của bà ta, mà anh nhận ra. Thế
là như một cuộc hồi sinh, anh lại tìm thấy ở Denise lương tri, đức độ của
người đã khuất, cho đến cả lời nói dịu dàng, không nói thừa. Anh đâm
choáng váng, lại càng buồn.

- Em hãy biết, tôi thuộc về em - Anh khẽ nói để kết luận - Em muốn làm

gì tôi thì tùy em.

Bây giờ cô lại vui vẻ nói:

- Đúng thế, thưa ông. Ý kiến của một người đàn bà, dù thấp hèn đến thế

nào, vẫn đáng nghe, khi họ có chút thông minh... Tôi chỉ làm cho ông trở
thành người tốt thôi! Nếu ống tin cậy ở tôi.

Cô bông đùa, với vẻ chất phác đầy duyên dáng. Đến lượt anh cũng khẽ

mỉm cười, anh đưa cô ra tận cửa, như một mệnh phụ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.