HIỆU HẠNH PHÚC CÁC BÀ - Trang 429

flanelle đỏ phấp phới trước gió như cờ, một dãy thảm bầy hàng rực rỡ như
một đóa hoa hồng và thược dược nở to đẫm máu.

Denise, bấy giờ đã lên một chiếc xe, lòng day dứt vì những nỗi ngờ vực

đau đớn, ngực thắt lại vì buồn rầu đến không còn sức để đi. Vừa lúc đó,
đám tang dừng lại ở phố Mười tháng Chạp, trước giàn giáo xây bề mặt mới
vẫn làm trở ngại cho sự đi lại. Và cô gái nhận ra lão Bourras, đi chậm lại
phía sau, lê chân ngay giữa bánh xe cô ngồi. Cứ thế lão sẽ chẳng tới được
nghĩa trang. Lão ngẩng đầu lên, nhìn cô. Rồi lão lên xe.

- Tôi nợ cái đầu gối phải gió này - Lão lẩm bẩm -Cô đừng tránh né!...

Phải đâu người ta căm ghét cô!

Cô cảm thấy lão thân thiện mà giận dữ như xưa. Lão gầm gừ, tuyên bố

cái tay Baudu quỷ quái ấy thế mà vững, vẫn đi được mặc dầu những đòn
giáng vào sọ như thế. Đám tang lại ra đi thong thả; và ló đầu ra, cô thấy quả
nhiên ông chú ngang ngạnh theo sau xe tang, bước đi nặng nề, như điều
chỉnh nhịp tiến lặng lẽ và mệt nhọc của đám tang. Bấy giờ, cô ngả mình
vào một góc, lắng nghe lão già bán ô nói lải nhải, theo nhịp ru kéo dài và
buồn thỉu của chiếc xe.

- Cứ như là cảnh sát không có nhiệm vụ giải tỏa lối đi công cộng! Đã hơn

mười tám tháng, chúng làm tắc nghẽn người ta với cái bề mặt của chúng,
mà hôm vừa rồi lại có một người chết ở đó. Bất kể! Từ nay khi nào chúng
muốn khuếch trương, chúng sẽ bắc cầu ngang trên phố... Người ta bảo bên
cô đã tới hai nghìn bảy trăm nhân viên, mà doanh số năm nay sẽ lên đến
trăm triệu... Trăm triệu! Trời! Trăm triệu.

Denise chẳng có gì để trả lời. Đám tang đi vào phố Chaussée d’Antin, ở

đó xe tắc nghẽn làm chậm lại. Bourras vẫn tiếp tục nói, con mắt mơ hồ như
thể bây giờ lão nói mê. Lão vẫn chưa hiểu ra lẽ toàn thắng của hiệu Hạnh
phúc các bà, nhưng lão thú nhận sự thất bại của nền thương nghiệp cũ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.