HIỆU HẠNH PHÚC CÁC BÀ - Trang 436

đau đớn gì, bà chỉ như buồn ngủ, thế thôi. Trong khu phố người ta lắc đầu:
cái bà tội nghiệp chẳng phải buồn phiền lâu la vì con gái đâu.

Một hôm Denise vừa ra khỏi nhà Baudu, tới chỗ ngoặt ở quảng trường

Gaillon, thì cô nghe thấy một tiếng thét to. Đám đông đổ xô tới, một luồng
gió sợ hãi và thương xót đột ngột thổi qua, tập hợp cả phố. Đó là một chiếc
xe chở khách chạy đường La Bastille - Batignolles, cán phải một người, ở
đầu phố Neuve Saint Augustin, trước vòi phun nước. Người xà ích đứng
trên chỗ ghế ngồi, với cử chỉ giận dữ, cô níu hai con ngựa đen đang lồng
lên, và chửi rủa, văng tục:

- Mẹ kiếp! Mẹ kiếp!... Phải chú ý chứ, thằng cha ngu dại bất tử!

Bây giờ chiếc xe đã dừng lại. Đám đông vây xung quanh người bị

thương. Tình cờ một viên cảnh sát có mặt tại đó. Tay đánh xe vẫn đứng,
kêu gọi khách đi xe làm chứng, những người này cũng đã đứng dậy cúi
xuống nhìn đám máu. Anh ta phân bua với những cử chỉ bực tức, nghẹn cổ
vì cơn giân bốc lên.

- Không thể hiểu được... Làm sao mà tôi lại vớ phải một gã kỳ quặc như

vậy. Hắn cứ như ở nhà hắn. Tôi đã thét lên, ấy thế mà hắn cứ nhào vào
bánh xe!

Lúc đó, một người thợ, một thợ sơn nhà cửa, từ trước cửa hàng bên cạnh

chạy tới, tay vẫn cầm bút sơn, lên giọng giữa những tiếng la ó.

- Thôi anh đừng cáu kỉnh nữa! Tôi đã trông thấy hắn ta, hắn đã lao mình

vào dưới xe, khốn nạn... Đây, hắn đâm đầu vào như thế này này. Lại một
tướng chán đời đây, chắc thế!

Những tiếng khác nhao nhao lên, người ta nhất trí là một vụ tự sát, trong

khi viên cảnh sát lập biên bản. Mấy bà, mặt tái nhợt, hấp tấp bước xuống,
bỏ đi không quay lại, mang theo nỗi kinh khủng về cái vấp mềm nhũn khi
chiếc xe đè lên xác người, khiến các bà lộn mửa. Bấy giờ Denise tới gần,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.