HIỆU HẠNH PHÚC CÁC BÀ - Trang 445

Trên cao, ở một góc trần nhà nơi buồng cũ của cô, cô vẫn nhìn thấy cái tên
chữ đen và run rẩy: Ernestine, viết bằng khói nến; và cô hồi tưởng lại
những ngày khổ cực, lòng đầy mối thương xót vì mọi niềm đau đớn. Khi
đó, để làm sập cả mảng tường bằng một nhát, đám thợ nảy ra ý tấn công từ
dưới nền. Lão già loạng choạng.

- Ví thử chúng giết được hết mọi người! - Bourras khẽ la lên với giọng

man rợ.

Người ta nghe thấy một tiếng đổ ầm kinh khủng. Đám thợ hoảng sợ bỏ

chạy ra đường. Khi để xuống, mảng tường rung chuyển và kéo theo cả căn
nhà sụp tan tành. Chắc hẳn căn nhà nát không đứng được nữa với những
chỗ lún và nứt nẻ, chỉ xô một cái cũng chẻ ra được từ trên xuống dưới. Thật
là một cảnh sụt lở thảm hại, một căn nhà nhơ nhớp, bị mưa ngấm, đổ bẹp
gí. Không một bức vách đứng lại, trên đất chỉ còn một đống vụn nát đám
phân của quá khứ đổ bên đường.

- Trời ơi! - Lão già thét lên, tưởng như tiếng đổ dội tới ruột gan lão.

Lão há hốc miệng, chưa bao giờ lão nghĩ lại có thể nhanh đến thế. Và lão

nhìn cái lỗ hổng, khoảng trống cuối cùng được mở ra bên sườn hiệu Hạnh
phúc các bà, bứt được cái mụn cơm làm ô uế đó. Đó là con nhặng bị bóp
chết, trận thắng cuối cùng đánh vào sự ngang ngạnh đau xót của cái vô
cùng nhỏ bé, cả hòn đảo bị lấn chiếm và chinh phục. Người qua lại tụ tập
chuyện trò với bọn thợ phá, những người này bực tức với những căn nhà cũ
đó chỉ tổ giết thiên hạ.

- Cụ Bourras, - Denise nhắc lại, cô dẫn lão ra xa -cụ hãy biết người ta

không bỏ cụ đâu. Cụ cần cái gì sẽ có cái đó...

Lào ngẩng đầu lên:

- Tôi không cần gì hết... Bọn chúng phái cô tới đây, phải không? Này, cô

bảo chúng rằng, lão Bourras này còn làm việc được và lão sẽ tìm ra công

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.