HIỆU HẠNH PHÚC CÁC BÀ - Trang 446

việc ở chỗ nào lão muốn... Thật đấy! Bố thí cho những kẻ mà họ giết chết
kể cũng thuận tiện!

Bấy giờ, cô cầu khẩn:

- Cháu xin cụ nhận cho, đừng để cho cháu buồn phiền vì chuyện này.

Nhưng lão lắc cái đầu xù tóc:

- Không, không, thế là hết, chào cô... Cô hãy cứ sống cho sung sướng, cô

còn trẻ, và đừng ngăn cánh già này ra đi với ý kiến của họ.

Lão liếc mắt nhìn lần cuối cùng đống đổ nát, rồi bỏ đi, nặng nhọc. Cô

nhìn theo lưng lão, giữa đám người chen chúc trên bờ hè. Lão ngoặt đi ở
góc quảng trường Gaillon, và thế là hết.

Một lúc lâu, Denise lặng yên, mắt lơ đãng. Cuối cùng, cô vào nhà ông

chú. Chỉ có một mình lão buôn dạ trong cửa hiệu Vieil Elbeuf tối đen. Bà
giúp việc chỉ đến buổi sáng và buổi chiều, để nấu ăn một và giúp ông ta mở
hay đóng cửa ngõ. Ông qua hàng giờ, trong cảnh đơn độc cô quạnh đó,
không còn ai năng đến làm phiền ông trong ngày, ông bàng hoàng và không
còn kiếm ra hàng, khi một bà khách cố vào. Và ở đó, trong im lặng, trong
ánh ngày mờ nhạt, ông đi liên tục vẫn cái bước đi nặng nề những ngày đưa
tang, tuân theo một nhu cầu bệnh hoạn, những cơn bức bách phải đi thật sự,
cứ như ông muốn ru ngủ nỗi đau thương của ông.

- Thưa chú, có khỏe hơn không? - Denise hỏi.

Ông chỉ dừng lại một giây, ông lại đi, đi từ két đến một góc tối.

- Ừ, ừ... khỏe lắm... Cám ơn.

Cô muốn tìm chuyện khuây khỏa, những lời vui vẻ, mà chẳng tìm được.

- Chú có nghe tiếng ầm lúc nãy không? Ngôi nhà đổ rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.