HIỆU HẠNH PHÚC CÁC BÀ - Trang 72

Các cô bán hàng ngẩng đầu lên. Denise vội nói thêm:

- Ôi, tôi rất khỏe.

Bà Aurélie nhún đôi vai rộng. Rồi bà tuyên bố:

- Trời! Tôi muốn ghi tên cô lắm. Chúng tôi ghi bất cứ ai đến... Cô

Prunaire, cho tôi quyển sổ.

Không tìm thấy sổ ngay, có lẽ nó nằm trong tay viên thanh tra Jouve. Khi

Clara cao lớn đi tìm sổ thì Mouret tới. Bourdoncle vẫn dí theo. Họ đã đi
khắp lượt những quầy hàng tầng trên, họ qua gian đăng-ten, khăn san, lông
thú, đồ bầy trong nhà, quần áo lót, và họ kết thúc ở hàng may sẵn. Bà
Aurélie lánh ra, nói chuyện với họ một lúc về một commăng áo bành tô mà
bà định đặt ở nhà một tay thầu lớn ở Paris thường thì bà vẫn mua thẳng và
chịu trách nhiệm; nhưng, về những món mua quan trọng, bà ưng hỏi ý kiến
ban giám đốc. Sau đó, Bourdoncle kể với bà chuyện con trai bà lại lơ đãng
làm cho bà như tuyệt vọng, thằng con đó nó giết bà, bố nó, dù không cứng,
ít ra cũng được cái phần hạnh kiểm, cả cái triều đại nhà Lhomme ấy, mà bà
là người cầm đầu, thỉnh thoảng lại gây cho bà đủ nỗi bực mình.

Lúc đó, Mouret, ngạc nhiên lại gặp Denise, nghiêng đầu hỏi bà Aurélie

cô gái làm gì ở đó; và, khi bà gian hàng trưởng trả lời cô ấy đến xin chân
bán hàng thì Bourdoncle vốn coi khinh phụ nữ, tức nghẹn vì cao vọng đó.

- Thôi đi! - Anh ta lẩm bẩm - Chuyện bông lơn! Cô ả xấu quá!

- Có điều là cô ấy chẳng có gì đẹp. - Mouret nói, không dám bênh cô, tuy

anh vẫn còn động lòng vì vẻ bàng hoàng của cô ở dưới kia, trước hàng bầy.

Bấy giờ người ta mang sổ tới, và bà Aurélie trở lại chỗ Denise. Cô gái

quả thật không gây được ấn tượng tốt. Cô thanh bạch quá, với chiếc áo dài
len đan mong manh; Người ta chẳng quan tâm đến chuyện ăn mặc xoàng
xĩnh, vì người ta sẽ cung cấp đồng phục, chiếc áo lụa dài quy định; Song,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.