HIỆU HẠNH PHÚC CÁC BÀ - Trang 74

- Tôi biết, nhà ấy tốt. - Mouret buột miệng nói.

Thường thường không bao giờ anh can thiệp vào cái việc mướn người

làm ấy các gian hàng trưởng chịu trách nhiệm về nhân viên của họ. Nhưng,
với cảm thức tế nhị của anh về phụ nữ, anh cảm thấy ở cô gái này một vẻ
đẹp kín đáo, một sức mạnh về duyên dáng và đằm thắm mà chính bản thân
cô cũng không biết. Tiếng tâm tốt của nơi tập sự là sức nặng lớn; thường
khi nó quyết định việc thu nhận. Bà Aurélie dịu giọng hỏi tiếp:

- Thế tại sao cô lại thôi việc ở nhà Cornaille?

- Vì lý do gia đình - Denise đỏ mặt trả lời - Bố mẹ chúng tôi mất tôi phải

đi theo các em tôi... Vả lại tôi có giấy chứng nhận đây.

Giấy chứng nhận rất tốt. Cô lại bắt đầu hy vọng thì một câu hỏi khác làm

cô lúng túng.

- Cô có giấy má chứng minh nào khác ở Paris không?... Cô ở đâu?

- Ở nhà chú tôi - Cô nói khẽ, ngập ngừng không muốn nói tên ông chú ra

sợ người ta chẳng bao giờ nhận cháu gái một kẻ cạnh tranh - Ở nhà ông chú
tôi là Baudu, phía trước mặt kia kìa.

Lập tức, Mouret lại can thiệp lần nữa.

- Thế nào, cô là cháu gái Baudu?... Có phải Baudu gửi cô đến không?

- Ồ, thưa ông không.

Và cô không nhịn được cười, vì cái ý đó đối với cô có vẻ lạ lùng. Thế là

cả một sự biến dạng. Mặt cô hồng hào, và nụ cười, trên cái miệng hơi rộng,
làm rạng rỡ cả bộ mặt. Cặp mắt xám bừng lên một ánh lửa dịu dàng, đôi má
lúm đồng tiền dễ thương, cả làn tóc nhạt cũng như bay phất phơ, trong
niềm vui hiền hòa và bạo dạn của cả con người cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.