HIỆU HẠNH PHÚC CÁC BÀ - Trang 76

- Thôi được, cô ạ. - Bà ta dõng dạc nói để giữ uy tín của bà - Người ta sẽ

biên thư cho cô.

Denise vẫn chưa hết bối rối nên đứng im một lúc. Cô không biết nên rút

lui như thế nào giữa cả đám người đó. Cuối cùng, cô cảm ơn bà Aurélie;
và, khi phải qua trước mặt Mouret và Bourdoncle, cô chào. Vả lại hai
người, bấy giờ không quan tâm đến cô nữa, cũng chẳng chào lại cô họ đang
chăm chú cùng với bà Frédéric xem xét cái mẫu măng-tô để cắt. Clara nhìn
Marguerite, làm điệu bực tức như để báo trước rằng cô bán hàng mới sẽ
chẳng được ai ở gian hàng ưa đâu. Cố nhiên, Denise cảm thấy phía sau
mình sự lạnh nhạt và hiềm thù đó, vì cô bước xuống cầu thang mà vẫn bối
rối như lúc nãy khi lên, lòng xao xuyến lạ lùng, tự hỏi mình nên thất vọng
hay vui mừng vì đã tới đây. Liệu có hy vọng gì ở chỗ làm đó không? Cô lại
bắt đầu nghi ngờ, trong nỗi khó chịu khiến cô không hiểu ra thế nào. Trong
mọi cảm giác của cô có hai cảm giác dai dẳng và dần dần xóa nhòa những
cái khác: ấn tượng mà Mouret gây cho cô, sâu sắc đến mức sợ hãi, và sự
hòa nhã của Hutin, điều vui duy nhất trong buổi sáng một kỷ niệm êm đềm
thú vị, khiến cô đầy lòng biết ơn. Khi cô đi qua cửa hàng để ra về, cô tìm
chàng trai, lòng mừng nghĩ rằng được lấy mắt cảm ơn anh ta lần nữa, và cô
buồn vì không thấy anh ta.

- Thưa cô, thế nào, cô có được không? - Có người hỏi cô bằng giọng cảm

động, khi cô ra được tới bờ hè.

Cô quay lại, cô nhận ra anh chàng cao lớn xanh xao và ưỡn eo, đã nói với

cô lúc sáng, cả hắn cũng vừa ra khỏi hiệu Hạnh phúc các bà, và hắn có vẻ
sợ hãi hơn cô, hắn vẫn còn sửng sốt vì cuộc thẩm vấn vừa trải qua.

- Trời! Tôi chẳng biết gì cả, thưa ông. - Cô đáp.

- Thì tối cũng thế. Ở đây, họ có cái cách nhìn và nói với con người ta...

Tôi xin vào quầy hàng đăng-ten, tôi thôi việc ở Crèvecoeur, phố Mail.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.