HIỆU HẠNH PHÚC CÁC BÀ - Trang 83

bà, là vì bà cho nó ăn mặc y như bà, đủ mọi đồ tân phẩm thời thượng mà bà
bị quyến rũ không cưỡng lại được:

- Bà chị biết không, - Bà ta nói - mùa đông này người ta cho các cô gái

mặc áo dài viền đăng-ten nhỏ... Tất nhiên, khi em gặp một món
valencienne [2] tuyệt đẹp...

Bấy giờ bà mới chịu mở chiếc túi. Các bà kia vươn dài cổ ra thì, vừa lúc

đó, trong im lặng, tiếng chuông ở tiền sảnh vang lên.

- Nhà tôi đấy - Bà Marty ấp úng, hết sức bối rối -Chắc ông ấy ở trường

Bonaparte về, đến tìm tôi.

Bà đùng đùng lại đóng chiếc túi lại, và, bằng một cử chỉ bản năng, bà

giấu nó xuống dưới một chiếc ghế. Tất cả các bà kia ngả ra cười. Thế là bà
đỏ mặt lên vì sự hấp tấp của mình; bà lại để chiếc túi lên đầu gối, vừa kêu
rằng đàn ông họ chẳng bao giờ hiểu và họ chẳng cần biết.

- Ông De Boves, ông De Vallagnosc. - Người ở báo.

Mọi người ngạc nhiên. Cả đến bà De Boves cũng không ngờ chồng bà

tới. Ông này, đẹp trai, để cả ria và râu cầm, vẻ quân nhân chững chạc được
các giới ở Tuilerie ưa, ông hôn tay bà Desforges mà ông đã biết khi bà còn
trẻ, ở nhà ông thân sinh ra bà. Và ông né ra cho người khách kia đến lượt
chào bà chủ nhà, ông này là một chàng trai cao lớn, mặt tái xanh, đặc biệt
thiếu máu. Khi cuộc trò chuyện vừa bắt đầu trở lại thì bỗng có hai tiếng kêu
nhỏ cất lên:

- Kìa! Paul đấy à?

- Ồ, Octave.

Mouret và Vallagnosc bắt tay nhau. Đến lượt bà Desforges tỏ vẻ ngạc

nhiên. Thế ra họ quen nhau. Quả thật, họ đã lớn lên bên cạnh nhau ở trường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.