HIỆU HẠNH PHÚC CÁC BÀ - Trang 95

Mouret làm ông ngạc nhiên nhiều hơn là quyến rũ ông. Cái cửa hàng khổng
lồ ấy, phải chăng là một hoạt động ngông cuồng và dại dột? Phải chăng
người ta có nguy cơ thất bại chắc chắn khi muốn mở rộng quá mức ngành
thương nghiệp tân phẩm? Tựu trung ông không tin, ông từ chối.

- Cố nhiên, ý kiến có thể hấp dẫn - Ông nói - Nhưng nó là ý kiến của một

nhà thơ... Ông lấy đâu ra khách hàng để chất đầy ngôi nhà thờ kiểu đó?

Mouret im lặng nhìn ông một lúc, như ngạc nhiên vì ông từ chối. Lẽ nào

như thế được? Một con người thính nhạy đến thế, ông đánh hơi thấy đồng
tiền ở mọi chiều sâu! Và, đột nhiên, anh làm cử chỉ thật hùng hồn, anh chỉ
vào các bà trong phòng khách, la lên:

- Khách hàng, thì kia thôi!

Mặt trời đã nhạt, đám bụi vàng đó chỉ còn là một ánh màu hung vàng,

đang sắp tan trên những trướng lụa và những mặt bằng đồ đạc. Vào buổi
hoàng hôn đến gần này, gian phòng lớn chìm ngập trong niềm thân mật êm
đềm ấm cúng... Trong khi bà De Boves và Paul de Vallagnosc chuyện trò
bên một cửa sổ, mắt đắm vào phía xa ngoài vườn, thì các bà kia xích lại
gần nhau, làm thành ở giữa phòng một vòng tròn nhỏ những xiêm áo, từ đó
nổi lên những tiếng cười, những lời xì xào, những câu hỏi và đáp hăng hái,
tất cả sự say mê của phụ nữ về tiêu xài và xống áo. Họ nói chuyện điểm
trang, bà De Boves kể về một chiếc áo khiêu vũ.

- Trước hết, một hàng lụa trong suốt màu hoa cà rồi phía trên, viền đăng-

ten “A lăng xông” [4] loại xưa cao ba mươi phân.

- Ôi! Cho phép nói! - Bà Marty ngắt lời - Có những người đàn bà sung

sướng thật!

Nam tước Hartmann, rõi theo cử chỉ của Mouret, nhìn sang phía các bà

qua cửa ra vào để mở rộng. Và ông để một tai nghe họ trong khi chàng trai,
bốc lên vì ý muốn thuyết phục ông, càng tự bộc lộ, giải thích cho ông cơ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.