HOÀI NIỆM - Trang 11

***

Phùng Nhất Nhất hai mươi tám tuổi, chưa có bạn trai, có vẻ không được

bình thường cho lắm.

Bước sang tuổi hai mươi tám, dịp đầu năm mới, người thân họ hàng đến

chúc Tết, Phùng Nhất Nhất bị các cô dì túm lấy vặn hỏi tại sao chưa có bạn
trai, ngay sau đó là xếp đặt buổi xem mắt cho cô. Đầu năm mới này Phùng
Nhất Nhất đã phải trải qua một cách chật vật, cứ nhìn thấy người là cúi đầu
lẩn tránh.

Mùng hai Tết, trong nhà có bày ba bàn đánh mạt chược, phòng khách bị

bọn trẻ con nghịch ngợm chiếm đoạt, Phùng Nhất Nhất trốn trong phòng,
cuộn tròn trên giường xem phim Hàn Quốc. Đang si mê ngây ngất ngắm
nhìn các chàng diễn viên chân dài thì tiếng chuông điện thoại vang lên leng
keng. Cô cầm lên xem, là tin nhắn chúc mừng năm mới của Thẩm Hiên,
anh chúc cô một năm mới bình an, không bệnh tật, tai họa.

Phùng Nhất Nhất nhân tiện trả lời: “ Năm mới vui vẻ!”.

Rất nhanh Thẩm Hiên đã nhắn lại: ” Không làm sao mà vui vẻ cho

được”.

Phùng Nhất Nhất: “Sao vậy? Không được tiền lì xì à?”

Thẩm Hiên: “Không những không được, mà còn phải phân phát đi rất

nhiều, mất tiền rồi còn bị thúc giục chuyện cưới hỏi, làm sao mà vui vẻ
được cơ chứ?”

Phùng Nhất Nhất nghĩ bụng: Có quỷ mới tin anh! Công tử của hạnh lâm1

Thế gia, giỏi y thuật chữa bệnh, mới ba mươi tuổi đã là viện trưởng bệnh
viện tư nhân đắt giá nhất thành phố G, về diện mạo ấy à, phải mẫu người
như Tạ Gia Thụ đứng bên cạnh mới nhỉnh hơn chút đỉnh. Người đàn ông
độc thân như bảo vật thế này, chỉ tại anh không chịu đi tìm, còn ở đây mà
than phiền thúc giục cưới hỏi với cô, bảo cô gái quá lứa nhỡ thì như cô làm
sao chịu nổi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.