HOÀI NIỆM - Trang 182

Mẹ Phùng không nói nên lời, day day ngực ngồi phệt xuống đất.

Cha Phùng cuối cùng cũng phản ứng lại, giận dữ, một cước đá Phùng

Nhất Nhất vào tường…

Nếu đổi lại là trước kia, Phùng Nhất Nhất chắc chắn sẽ gọi 120 đưa mình

đến bệnh viện cấp cứu. Nhưng hôm nay cô bình tĩnh vô cùng, ôm lấy thắt
lưng bị đá trúng và đầu bị đập vào tường, không rên một tiếng nào, quay về
phòng thay quần áo rồi đi làm.

Trên đường, cô đến hiệu thuốc mua thuốc tiêu sưng, còn mua thuốc tránh

thai cấp tốc.

Nếu bị đạp vỡ nội tạng mà mất máu, bị đập chấn thương sọ não, chết đi

cũng chẳng có gì không tốt, cô trả tính mạng mình lại cho họ, coi như xong.
Về phần Tạ Gia Thụ, trải qua đêm qua… hẳn cũng không còn tiếc nuối gì…

Bị cha đạp vào kwng, Phùng Nhất Nhất phải trốn trong phòng vệ sinh tự

bôi thuốc cho mình. Cô vòng tay ra sau xoa xoa, vừa đau nhức vừa rã rời,
cắn răng chịu đựng.

Các cô gái đi ra đi vào bên ngoài, có hai người trong nhà vệ sinh đang

thảo luận về Tổ trưởng Phùng, trong lời nói còn ẩn chứa sự ngưỡng mộ, đố
kỵ khi Tổ trưởng Phùng có một người bạn trai cao ro , đẹp trai, nhà giàu
như vậy. Phùng Nhất Nhất ngồi đó nghe, chịu đựng nỗi đau nhức ê ẩm toàn
thân, trong lòng không biết đang dấy lên cảm giác phức tạp gì.

Cô lẳng lặng lấy thuốc tránh thai để trong túi ra, bóc lấy một viên cho

vào miệng nuốt khô.

Thuốc thấm vào cuống họng, vị đắng của nó khiến nõi chua chát trong

lòng cô giảm đi phần nào.

Cứ coi như tình yêu đích thực luôn đắng chát như vậy đi!

Buổi chiều, Tạ Gia Thụ đến đón cô từ sớm. Sau khi uống thuốc xong, cả

ngày Phùng Nhất Nhất đều thấy không được thoải mái. Khi nhận được điện
thoại của Tạ Gia Thụ cô đã xin nghỉ về sớm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.