HOÀI NIỆM - Trang 286

Dần dần, Phùng Nhất Nhất cảm thấy rất nặng, cuối cùng không nhịn

được quay người đẩy anh.

Tay cô vừa chạm vào anh đã cảm thấy không ổn, cô dùng lực đẩy anh rồi

quay đầu nhìn. Tạ Gia Thụ nhắm mắt, khuôn mặt đỏ hơn vừa rồi rất nhiều,
trán nhễ nhại mồ hôi, anh nhíu mày, bộ dáng rất khó chịu.

“Gia Thụ…Gia Thụ!” , cô gắng sức vỗ vào mặt anh, nhưng dù thế nào

cũng không lay cho anh tỉnh được.

Phùng Nhất Nhất dốc sức bình sinh mới đẩy được anh dựa vào ghế. May

mắn là trong mấy ngày cô bị bắt cóc, thức ăn được cung cấp rất chu đáo,
sức lực rất dồi dào.

Tạ Gia Thụ bị đẩy vào ghế, hơi ngửa mặt, hàng lông mày nhíu chặt trên

khuôn mặt anh tuấn, vẻ mặt nhìn có vẻ rất đau khổ. Phùng Nhất Nhất ra sức
đập vào tấm ngăn cách âm, bảo tài xế mau dừng xe lại.

Xe vội vàng dừng bên đường, cơ thể của Tạ Gia Thụ theo quán tính đổ

về phía trước. Phùng Nhất Nhất dùng lực chặn ngang ôm lấy anh, bên tai
nghe tiếng kêu rên vì khó chịu, sau đó, một dòng dịch thể ấm nóng phun
vào vành tai cô.

Phùng Nhất Nhất run rẩy trong lòng, vội đưa tay lên sờ, … toàn là máu.

Xe dừng lại hẳn, Tạ Gia Thụ lại nặng nề ngã về phía sau ghế xe. Anh

thong hai tay dựa vào đó, miệng không ngừng nôn ra từng ngụm máu lớn,
cả cằm đều là máu. Máu đỏ tươi từ cằm men theo cổ chảy xuống. Hôm nay,
anh mặc một chiếc sơ mi trắng, vừa rồi cánh tay bị thương đã khiến chiếc
sơ mi nhuốm máu lốm đốm. Bây giờ, từ cổ áo xuống đến ngực là một mảng
lớn bị nhuộm đỏ, ướt đẫm, nhìn vô cùng đáng sợ.

Phùng Nhất Nhất hoảng sợ, đầu óc trở nên trống rỗng. Cô vừa gào khóc

vừa dùng tay bụm miệng Tạ Gia Thụ lại, hy vọng máu trong cơ thể anh
đừng chảy ra nữa. Anh vừa ho vừa không ngừng nôn ra máu. Anh đã mê
man, mắt nhắm chặt, nhưng bàn tay lại nắm lấy cổ tay cô, rất chính xác.

Lòng bàn tay anh nóng hầm hập, nắm chặt lấy tay cô ấn vào ngực mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.