HOÀI NIỆM - Trang 300

Trái tim Phùng Nhất Nhất như bị một bàn tay bóp nghẹt, đau đớn vô

cùng. Cô run rẩy hít một hơi thật sâu, không nén nổi cảm xúc mà chạm tay
lên khuôn mặt anh.

Năm ấy, khi Một, tốt nhất là không gặp* làm mưa làm gió trong cộng

đồng mạng, Phùng Nhất Nhất từng phản đối kịch liệt. Nếu đã là một tình
yêu đẹp đến như thế, sao có thể đành lòng nói rằng tốt nhất đừng bao giờ
gặp gỡ?

(*) Một câu hát trong bài “Tương tư thập giới” , nhạc phim Bộ bộ kinh

tâm.

Đến bây giờ, cuối cùng cô đã hiểu.

Ngón tay khẽ khàng vuốt ve khuôn mặt anh, thời gian mỗi phút mỗi giây

đều là thật, vừa gian nan, lại vừa ngọt ngào.

Lúc này, cửa phòng bệnh khẽ mở, Tạ Gia Vân cùng mẹ Phùng đi vào.

Thấy cảnh tượng tuyệt đẹp như tranh vẽ bên giường bệnh, cả hai người đều
thoáng sững sờ.

Phùng Nhất Nhất thấy họ, cụp mắt từ từ thu tay lại.

Trong lúc yên tĩnh, người trên giường bệnh bỗng phát ra giọng nói khe

khẽ, mê man, “Phùng Nhất Nhất…”.

Ba người phụ nữ đều giật mình, vội vàng nhìn về phía anh.

Ngay sau đó, Tạ Gia Thụ tỉnh lại sau trận gây mê bắt đầu dâng trào

cuồng dã, giọng nói rành rọt bung ra một câu chửi tục.

Mẹ Phùng, người vừa được “hỏi thăm” đang có mặt tại hiện trường nghe

rõ mồn một. Bà tức giân đến trợn tròn hai mắt, hận không thể đổ hết cháo
trong bình giữ nhiệt đang cầm trên tay lên mặt người này.

Tạ Gia Vân và Phùng Nhất Nhất đều lúng túng, giả vờ lờ đi chỗ khác.

Tạ Gia Thụ dần tỉnh lại. Sau khi tỉnh lại, anh bỗng mất trí nhớ tạm thời,

đoạn trước khi hôn mê nổi giận với Phùng Nhất Nhất không nhớ gì nữa,
thậm chí chuyện bắt cóc cũng trở nên mơ hồ. Vừa mở mắt, nhìn thấy chị gái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.