HOÀI NIỆM - Trang 339

Thịnh Thừa Quang nghe con gái nói “Mẹ nuôi đến rồi!” liền đi ra ngoài,

lúc này anh cười nói, “Không sao, cô ấy đang trong thời kỳ thai nghén,
nồng độ estrogen cao, thích khóc nhè, không hoàn toàn là bởi vì em đâu”.

Phùng Nhất Nhất thở phào nhẹ nhõm. Tử Thời kéo tay bạn thân vào

phòng, Gấu Nhỏ cũng chạy đến, cất giọng ngọt ngào hỏi, “Mẹ nuôi, mẹ
muốn đi đâu vậy ạ?”.

Phùng Nhất Nhất xoa đầu cô bé.

“Cha con nói mẹ phải rời đi, có phải mẹ cùng cha nuôi Gia Thụ đi du

lịch vòng quanh thế giới không ạ?” , Gấu Nhỏ chớp mắt đáng yêu hỏi.

“Không phải!” , Phùng Nhất Nhất ôm lấy con gái nuôi, dịu dàng giải

thích với cô bé, “Mẹ nuôi phải đến thành phố khác làm việc, mẹ nuôi đi một
mình. Mẹ nuôi và cha nuôi Gia Thụ không còn quan hệ gì nữa, sau này Gấu
Nhỏ đừng gán mẹ nuôi và cha nuôi ở bên nhau nữa nhé, được không?”.

Gấu Nhỏ gật đầu, nhưng dáng vẻ rất tiếc nuối, hiểu chuyện an ủi Phùng

Nhất Nhất, “Không sao đâu ạ, mẹ nuôi, mẹ đừng buồn, mẹ con cũng phải
xa cách cha con rất nhiều năm mới có thể ở bên nhau”.

Tổng giám đốc Thịnh đang bưng hoa quả ra, không thể nhịn nổi nữa, anh

nói, “Thịnh Gia Tinh, khi con an ủi người khác, có thể đừng lúc nào cũng
bóc trần vết sẹo của cha ra được không hả?”.

Gấu Nhỏ lập tức chạy đến bên anh, đưa tay vén áo anh lên, tò mò hỏi,

“Vết sẹo ở đâu ạ? Con có bóc trần nó sao ạ?”.

Phùng Nhất Nhất ở Thịnh gia cả một buổi chiều. Bữa trưa, Thịnh Thừa

Quang đích thân vào bếp, làm một bàn đầy thức ăn. Ăn cơm xong, Phùng
Nhất Nhất, Tử Thời và Gấu Nhỏ đánh một giấc ngủ trưa yên tĩnh, sau khi
tỉnh dậy thì uống trà chiều nói chuyện phiếm... Cô bé Gấu Nhỏ vẫn chưa
tỉnh táo hẳn, lảo đảo đi đến, ngồi xuống, ăn hai miếng bánh ngọt rồi lại nằm
lên đầu gối mẹ. Trong bụng mẹ có em trai nhỏ nhà mình nên cô bé rất cẩn
thận, nghiêng đầu để không đụng vào em.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.