HOÀI NIỆM - Trang 414

Đàm Tường có chút giật mình nhìn cô, nói ra một con số khổng lồ.

Phùng Nhất Nhất còn có thể thế nào?

Chỉ có thể cười khổ.

Thái độ của cô khiến Đàm Tường có dự cảm không ổn, anh ta chau mày,

“Nhất Nhất, em đừng như vậy được không? Anh cũng chỉ là vì tương lai
của chúng ta. Anh muốn cho em cuộc sống tốt hơn, để em không cần đi làm
kiếm tiền nữa, anh sẽ nuôi em! Nếu thật không có cách nào thì cũng coi như
thôi, nhưng giờ có cơ hội tốt như vậy, sao anh có thể vứt bỏ chứ? Sao có thể
vứt bỏ?”.

“Đừng nói nữa, Đàm Tường, em hiểu, anh không làm sai gì cả!” , Phùng

Nhất Nhất thở ra một hơi, lòng buồn bã vô cùng, trống rỗng đến đáng sợ.
Thật lạ, cô lại không trách Đàm Tường chút nào. Cô biết rõ anh ta đã đưa ra
quyết định này là hoàn toàn đúng đắn, thậm chí còn cảm thấy vui mừng
thay anh ta.

“Là như vậy... anh nghe em nói” , cô ngẫm nghĩ rồi nói, “Đương nhiên,

em hiểu cơ hội này rất hiếm có, cuộc đời của anh từ nay về sau sẽ đổi khác.
Nhưng tại sao anh không bàn bạc trước với em? Đàm Tường, hai chúng ta
lấy hôn nhân làm tiền đề để yêu nhau, đúng không? Thời gian này, em đã
gặp cha mẹ anh, hơn nữa, chúng ta cũng từng bàn bạc chuyện Tết sẽ về nhà
gặp cha mẹ em. Đúng vào lúc này, anh lại đưa ra quyết định lớn như thế,
cũng không nói trước với em một tiếng, anh nói cho em biết đi, rốt cuộc là
tại sao?”.

Đàm Tường sửng sốt.

Nghĩ một hồi lâu, anh ta thành thật nói, “Anh sợ em không đồng ý, sợ em

sẽ không cho anh đi”.

“Nếu em không cho anh đi, anh sẽ làm thế nào?”

Đàm Tường trầm lặng một hồi, nói, “Anh chắc chắn sẽ đi!” , giọng điệu

của anh ta vô cùng kiên định, “Nhất Nhất, những lời anh nói với em đều là
thật lòng. Anh thật sự muốn cho em một cuộc sống tốt hơn, có thể nuôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.