HOÀI NIỆM - Trang 453

“Nghe cho rõ đây! Hiện giờ con có cơ hội lựa chọn, rất có khả năng là

lần lựa chọn cuối cùng của con, nên xốc lại tinh thần đi! Con phải lựa chọn
cho hẳn hoi, lựa chọn cho nghiêm túc vào. Hôm nay, ở đây là sân nhà của
con, con cứ chơi không chịu chuyền, chọn không tốt, sau này đừng trách
này trách nọ!”

“...”

Phùng Nhất Nhất nghe mẹ Phùng tiếp sóng tình hình bên ngoài, toàn

thân bỗng chốc rét run, vội vàng bọc chăn vào người.

Cô nhìn về phía cửa phòng.

Cách một cánh cửa mỏng manh, lẽ nào là nửa cuộc đời còn lại của cô?

Chuyện này cũng thật bi thương, nực cười!

Cô xoa xoa mặt, bò dậy, nhoài đến bên cạnh giường tìm dép.

Sau khi đánh răng rửa mặt qua loa, Phùng Nhất Nhất liền ra ngoài. Cửa

vừa mở, cô quét mắt, tình hình bên ngoài phòng khách hoàn toàn khác biệt
với tưởng tượng của cô. Tạ Gia Thụ ngồi trên bàn ăn, uống sữa đậu nành,
ăn quẩy. Miếng quẩy kia có lẽ đã hơi nguội, trước khi cắn một miếng, anh
lại nhúng vào trong sữa.

Phùng Nhất Phàm mặc quần đùi hoa, ngồi cạnh Tạ Gia Thụ, nói, “... Tối

nay Ngôn Tuấn cũng đến chứ ạ? Anh thay em giới thiệu gặp mặt một lát
được không? Sau này chuyện phê duyệt văn kiện tốt nhất là phải qua tay
anh ta trước tiên. Em nghe anh Thừa Quang nói, ông chủ Thẩm vừa được
điều đến Bắc Kinh năm nay, nghe nói là có quan hệ mấy đời với nhà anh
ta...”.

Cha Phùng ngồi giữa Tạ Gia Thụ và Phùng Nhất Phàm, uống rượu ăn

quẩy, cười híp mắt, cười híp mắt, cười híp mắt.

Mẹ Phùng đầy vẻ thương yêu ngồi nói chuyện với Đàm Tường trên ghế

sô pha. Lúc này, Đàm Tường đang nhìn không chớp mắt với người vừa mở
cửa đi ra. Anh ta ngồi thẳng người, cánh mũi phập phồng, hiển nhiên là rất
kích động.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.