HOÀI NIỆM - Trang 455

khuôn mặt thanh tú dần ửng đỏ, “Chúng ta tìm một chỗ yên tĩnh nói chuyện
được không? Cho anh một cơ hội để thuyết phục em”.

Phùng Nhất Phàm không nhịn nổi, văng câu chửi tục ngay tại trận.

Mẹ Phùng nhìn con trai với ánh mắt không đồng tình, sau đó nói, “Ông

Phùng, chúng ta đi chợ mua thức ăn đi!”.

Cha Phùng chẳng phải là chiến hữu của bà đâu, ông không chịu đi, “Tôi

ở đây nói chuyện với Tạ Gia Thụ, bà đi một mình đi”.

Mẹ Phùng đang muốn viện cái cớ khác thì Tạ Gia Thụ bỗng đứng dậy.

Anh đi đến bên sô pha, mẹ Phùng biết sự tình không hay, vội đưa mắt ra

hiệu cho con gái, Phùng Nhất Nhất quay đầu nhìn, anh đã đi đến rất gần
phía sau cô.

Phùng Nhất Nhất quay đầu nhìn, Tạ Gia Thụ đã đứng lại, không tiến lại

gần thêm nữa.

“Xin lỗi, tôi không nhớ rõ tên của anh, cái gì Tường ấy nhỉ?” , Tạ Gia

Thụ đứng đó bình tĩnh nói.

Khuôn mặt Đàm Tường đỏ ửng, cố gắng trấn tĩnh trả lời, “Tôi họ Đàm,

Đàm Tường”.

“Anyway” , Tạ Gia Thụ nhún vai tỏ ý chẳng hề gì, “Có lẽ anh không

thông thuộc tình hình thị trường cho lắm. Anh biết tôi là ai không?”.

Đàm Tường lắc đầu.

“Tôi tên là Tạ Gia Thụ, trang cuối cùng của hợp đồng thu mua công ty

các anh có chữ ký của tôi. Ở chỗ Phùng Nhất Nhất này, tôi là người của
nhiệm kỳ trước. Tôi biết cô ấy gần bảy năm rồi, trong bảy năm này tôi từng
bị cô ấy vứt bỏ hai lần.”

Anh đứng đó, bình tĩnh nói.

“Tôi còn không đòi cô ấy cho tôi cơ hội thuyết phục cô ấy, anh dựa vào

đâu?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.