HOÀI NIỆM - Trang 460

đợi cô nhìn kỹ, trên cổ đã có cảm giác lành lạnh, chiếc dây chuyền lấp lánh
ánh sao đã được đeo lên cổ cô.

Tạ Gia Thụ đứng phía sau đeo dây chuyền cho Phùng Nhất Nhất, nhìn

khuôn mặt và chiếc dây chuyền tôn lên vẻ đẹp của nhau trong gương, anh
nở nụ cười mang theo nét dịu dàng, “Quà năm mới!”.

Sau đó, không cho Phùng Nhất Nhất cơ hội từ chối, anh ghì lấy bả vai

cô, vẻ mặt kiêu ngạo hỏi, “Quà của tôi đâu?”.

Phùng Nhất Nhất tim đập thình thịch, gần như nín thở tập trung, “... Năm

mới vui vẻ!”.

“Được!” , Tạ Gia Thụ cười hài lòng, cúi đầu khẽ đặt một nụ hôn lên tóc

cô, “Cảm ơn!”.

Cuối cùng, Phùng Nhất Nhất đã chọn một bộ lễ phục bình thường, kiểu

mẫu đơn giản nhất, màu sắc cơ bản nhất.

Tối đó, khi Tử Thời trông thấy cô bèn lộ ra ánh mắt hâm mộ, “Cậu gầy

quá! Hu hu hu!”.

Tử Thời sinh xong công chúa thứ hai cho Thịnh gia, vừa mới ở cữ không

bao lâu, trên người vẫn còn một vòng thịt.

Thịnh Thừa Quang ở bên cạnh nhìn vợ bằng ánh mắt không tán đồng, Tử

Thời liền lè lưỡi. Lúc cùng Phùng Nhất Nhất đến chỗ khác nói chuyện
riêng, cô ấy mới thổ lộ, “Tớ nói là muốn giảm béo, Thịnh Thừa Quang
không cho!”.

Phùng Nhất Nhất đặt tay lên eo cô bạn thân, cảm giác nơi bàn tay mềm

mại vô cùng, ngay cả cô gái như cô cũng không nhịn được mà muốn nắn
bóp thêm mấy lần nữa, liền thở dài, “Anh ấy đâu phải kẻ ngốc, đương nhiên
là không cho rồi...”.

Hai người họ đang thầm thì, Trịnh Phiên Phiên như hồ điệp bay tới,

“Chị, chị Tử Thời, Tạ Gia Thụ và anh Thừa Quang đâu rồi ạ? Sắp đến màn
khiêu vũ rồi!”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.