HOÀI NIỆM - Trang 472

Nhưng anh được mài giũa nhiều năm như vậy rồi, chút cảm giác thất bại
này đã không còn là chuyện gì to tát.

Chỉ là anh mất mát ngồi đó, không lên tiếng.

Phùng Nhất Nhất tưởng sự im lặng của anh là tán đồng, cô dịu dàng nói

tiếp, “Chúng ta đều nghiêm túc suy nghĩ một chút được không? Ngủ một
giấc, ngày mai tỉnh dậy, chúng ta lại nói tiếp... Như anh nói đấy, chuyện này
không dễ dàng như vậy. Anh xin lỗi em, nhưng thực ra em không hề trách
anh. Gia Thụ em chỉ không có lòng tin vào hai chúng ta”.

Dù sao thì Tạ Gia Thụ đã té ngã bao lần trong tay Phùng Nhất Nhất rồi,

lúc này anh cứng ngắc khom lưng nói, “... Được!”.

Sau đó, Phùng Nhất Nhất đang định xuống xe, anh lại cất giọng yếu ớt,

“Vừa rồi, Trịnh Phiên Nhiên phản ứng quả là nhanh quá, nếu không lúc đó
anh còn điều muốn nói với em nữa. Anh học mất mấy ngày, em để anh nói
cho hết nhé!”.

Phùng Nhất Nhất vịn tay vào cửa xe, quay đầu nhìn. Anh nghiêm túc, từ

từ nói, “Bắt đầu từ hôm nay trở đi, anh chỉ thương yêu mình em, chiều
chuộng mình em, không dối lừa em. Mỗi chuyện anh đồng ý với em, anh sẽ
làm được. Mỗi câu anh nói với em đều là thật lòng. Anh sẽ không bắt nạt
em, mắng mỏ em. Anh sẽ tin tưởng em. Người khác bắt nạt em, anh sẽ là
người đứng ra giúp em. Em vui, anh chia sẻ cùng em. Em không vui, anh sẽ
dỗ dành cho em vui. Mãi luôn cảm thấy em là đẹp nhất. Trong giấc mơ chỉ
muốn được gặp em... Trong lòng anh, chỉ có mình em”.

Lúc ấy, Trịnh Phiên Phiên đã dạy những lời thoại trong phim này cho

anh, nói đây là tâm nguyện lớn nhất của rất nhiều cô gái. Tạ Gia Thụ thận
trọng điều tra xuất xứ, không ngờ lại phát hiện tên của bộ phim điện ảnh
này là Sư tử Hà Đông.

“Cô có bệnh hả?” , lúc đó, anh nói với Trịnh Phiên Phiên bằng giọng

điệu khinh thường, “Cô bảo Phùng Nhất Nhất là sư tử Hà Đông?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.