HOÀI NIỆM - Trang 523

“Đúng vậy!” , Tạ Gia Thụ sắp đắc ý đến chết rồi, lập tức nói, “Hay là

chúng ta mua khu biệt thự phía sau sống nhé?”.

Phùng Nhất Nhất lắc đầu, “Căn nhà này đã lớn lắm rồi, chỉ hai chúng ta

sống, biệt thự nhiều phòng như thế, không tiện quét dọn” , cô xoa xoa
khuôn mặt bị nhào nặn có chút ửng đỏ, dịu dàng vỗ về, “Em biết tâm ý của
anh, nhưng anh không được hoang phí, không được tiêu tiền bừa bãi đâu
đấy!”.

Giọng điệu của bà Tạ... Tạ Gia Thụ bị mê hoặc đến độ đầu đã chúc

xuống phía dưới!

Quả thực là đợi lâu lắm rồi, cuối cùng cũng đợi được đến ngày hôm nay!

“Nhiều phòng thì có gì không tốt? Bảo cha mẹ em, cả Nhất Phàm đến

đây ở nữa!” , anh vội vã đề nghị, “Đến lúc đó ắt sẽ có người quét dọn,
không cần em làm những việc ấy, yên tâm đi!”.

Em chỉ cần làm bà xã của anh thôi, những việc khác, em không cần lo.

Em chỉ cần khỏe mạnh, vui vẻ, cùng anh sống đến đầu bạc là được rồi.

Thấy bộ dạng anh nóng lòng muốn moi tim moi phổi ra bưng đến trước

mặt mình, sống mũi Phùng Nhất Nhất cay cay, vành mắt nóng nóng,
“Không cần mà!” , cô nhìn anh, khẽ giọng nói, “Chỉ hai người chúng ta ở
thôi, đây là nhà của chúng ta!”.

Không phải là từ trước đến nay, không có ai toàn tâm toàn ý yêu thương

hai chúng ta sao?

Sau này, chúng ta sẽ toàn tâm toàn ý yêu thương lẫn nhau nhé!

Phùng Nhất Nhất ôm lấy Tạ Gia Thụ, bàn tay túm chặt cánh tay anh.

Anh cảm thấy đau, trái tim cũng chua xót, nhưng đối với anh mà nói, không
có thời khắc nào lại có thể cảm nhận được ý nghĩa của câu “Khổ tận cam
lai” rõ rệt như thời khắc này.

Kiên trì nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng coi như đã làm trọn lời thề

với bản thân từ thuở nhỏ: Trưởng thành, cưới một người mà mình rất thích
rất thích, rồi sau đó, có một mái nhà của riêng mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.