HOÀI NIỆM - Trang 527

Mẹ khiến con rất sợ hãi.

Lúc này, Phùng Nhất Nhất quả thật là muốn ôm lấy mẹ mình thật chặt,

tốt nhất là có thể đấm cho bà hai cái, sau đó ôm đầu khóc nức nở, rồi cầu
xin bà vĩnh viễn đừng bao giờ bị bệnh, hãy luôn ở bên cạnh cô...

Nhưng không đợi cô gom góp đủ cảm xúc rồi bổ nhào đến, mẹ Phùng đã

vỗ ngực, chỉ tay vào cô mắng lớn, “Không hối hận, thế cô làm cao như thế
làm cái quái gì? Hù chết mẹ cô rồi!”.

Còn tưởng cô làm cao đến mức lập tức ly hôn cơ!

Cuối cùng thì mẹ Phùng cũng yên tâm, cảm thấy vừa mệt mỏi vừa ấm

ức, đặt mông ngồi xuống giường, còn chưa hết hận mà vỗ giường tiếp tục
mắng, “Phiền chết tôi rồi, cô cứ lải nhải... cả ngày lải nhải cằn nhằn! Lần
này tôi gả cô đi rồi, sau này đi phiền người đàn ông của cô ấy! Hai mươi
chín tuổi rồi, bản thân còn chưa làm mẹ nên tưởng mình chưa cai sữa à...”.

Lúc mắng chửi người khác, mẹ Phùng không dùng một câu thô tục nào,

thế nhưng, từ ngữ diệu kỳ liền thành một chuỗi dài, toát lên vẻ đặc sắc, bất
kể chuyện có thế nào bà cũng có thể đưa ra vài lời ngụy biện. Phùng Nhất
Nhất bị bà mắng cho nghẹn họng, quả thật là sắp sụp đổ rồi, một bụng ấm
ức phẫn nộ không phát tiết nổi, ngược lại, chuyện này lại thành cô là người
có lỗi.

Cô tức đến mức đứng đó giậm chân liên tục.

Cha Phùng vào, chỉ nghe thấy mấy câu phía sau, lúc này không nghe nổi

nữa, bước đến nghiêm mặt nói con gái, “Con xem con thành ra thế nào rồi?
Nếu ở nhà Tạ Gia Thụ con cũng càn quấy thế này, bị cha biết được, rồi xem
cha xử lý con thế nào!”.

Phùng Nhất Nhất bị mắng cho phát khóc, bụm miệng chạy ra ngoài.

Sau khi đưa cô vào bệnh viện, Tạ Gia Thụ không đi theo cô vào phòng

mẹ Phùng, không biết anh đã đi đâu rồi. Lúc này, cô đi men theo hành lang,
vừa lúc gặp anh. Anh đưa tay ra kéo cô vợ yêu nhà mình vừa khóc vừa chạy
vào lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.