HOÀI NIỆM - Trang 536

Phùng Nhất Nhất tưởng anh cố ý quậy phá, thuận tay vỗ vỗ mấy cái vào

mông anh. Anh không lên tiếng, tay bắt lấy cổ tay cô, kéo cô lại rồi đè
xuống dưới.

“Đừng... anh đợi một chút... em còn chưa tắm!” , Phùng Nhất Nhất đẩy

người đang cực kỳ bức thiết ra, khẽ giọng nói.

Tạ Gia Thụ cứ vùi mặt vào cổ cô, lúc này dừng lại, anh vẫn duy trì tư thế

ôm cô, thở phì phò bên tai cô...

Hai người thân mật bên nhau, luôn có thể nhạy bén phát giác ra chút cảm

xúc gì đó của đối phương. Phùng Nhất Nhất vuốt ve lưng anh, dịu dàng nói,
“Gia Thụ, có phải anh có chuyện gì không?”.

Hôm nay anh cứ là lạ.

Tạ Gia Thụ không nói gì, ra sức lắc đầu.

Bàn tay vỗ về lưng anh chuyển hướng lên trên, đan vào tóc anh, chậm rãi

mát xa da đầu anh, nghe thấy tiếng anh thở khẽ thoải mái, cô hôn lên tai
anh.

“Là bởi vì Thẩm Hiên sao? Thật ra, nếu anh thấy không thoải mái thì

không cần mời anh ấy. Em nghĩ anh ấy cũng không muốn tham gia hôn lễ
của chúng ta đâu.”.

“Không phải bởi vì Thẩm Hiên” , Tạ Gia Thụ bỗng mở miệng, giọng nói

khàn khàn.

“Thế thì vì sao?” , Phùng Nhất Nhất càng khẳng định anh có chuyện, cất

giọng càng dịu dàng, “Anh nói cho em biết đi, bất kể là chuyện gì, em sẽ
cùng anh chia sẻ, cùng anh gánh vác.”.

Một hồi lâu sau anh mới trả lời, “Thật vậy sao?”.

“Ừm, thật!”.

“Anh không tin em. Em có chuyện gì là sẽ chạy trốn, sẽ rời xa anh” ,

giọng nói của anh có vẻ rầu rĩ, run rẩy, ấm ức đến cực điểm, “Anh không
nói cho em biết đâu!”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.