HOÀI NIỆM - Trang 570

Đứng ngồi không yên, ngủ cũng gặp ác mộng liên miên, tâm trạng trở

nên rất tồi tệ, u uất.

Từ lúc Phùng Nhất Nhất mang thai, Tạ Gia Thụ luôn ở nhà chăm cô.

Hiện giờ, tình trạng của cô không ổn, anh nhất quyết không đến công ty, hai
người ở bên nhau hai mươi tư tiếng đồng hồ mỗi ngày. Tạ Gia Thụ cảm
thấy chỉ có như vậy anh mới có được cảm giác an toàn, nhưng Phùng Nhất
Nhất lại cảm thấy không thể chịu nổi, giờ nhìn thấy mặt anh, cô cũng cảm
thấy ngực khó chịu.

Đây là chuyện khiến Tạ Gia Thụ không thể chấp nhận được, như sấm sét

giữa trời quang, “Phùng Nhất Nhất! Em ghét bỏ anh?”.

Có lầm không vậy? Mặt mũi anh tuấn tú khôi ngô thế này cơ mà!

Anh vừa nổi cáu, Phùng Nhất Nhất bỗng cảm thấy tinh thần phấn chấn

hẳn, những buồn phiền tự dưng tan biến hết.

Thì ra lúc Tạ Gia Thụ nổi cáu lại càng mê người!

Cô vui mừng rạo rực giải thích, “Anh đừng tức giận mà... có lẽ là em

mắc phải chứng trầm cảm trong thời kỳ mang thai!”.

“Em đừng có nói hươu nói vượn nữa!” , Tạ Gia Thụ tức đến độ nói năng

lộn xộn, ngón tay chỉ vào mặt cô run rẩy.

Phùng Nhất Nhất nghe mà sung sướng không thể tả, ôm bụng lớn ngửa

ra sô pha, cười đến rung người.

Nhưng cô cũng không nghĩ xem, hiện giờ cô đã béo đến mức nào, áo

ngực cũng phải tăng lên hai cỡ rồi đấy! Cứ ngửa người, rung, rồi rung, rồi
rung ngay trước mắt Tạ Gia Thụ thế này... là có ý gì? Khiêu khích à? Tưởng
“tiểu ma vương” chết rồi à?

Tạ Gia Thụ cứng đờ người quay mặt đi, càng tức giận!

Thai phụ trì độn cười xong liền thoải mái nghiêng người ở đó, còn Tạ

Gia Thụ thật không thể nuốt trôi cục tức này. Anh hít thật sâu mấy lần để vỗ
về “tiểu ma vương” , quay đầu tức tối tiếp tục kháng nghị, “Thật quá đáng...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.