HOÁN NHẬT TIỄN - TẬP 1 - Trang 231

tiểu đệ chính là nó!”

Lúc này hãy còn sớm, dưới ánh ban mai dìu dịu, mọi thứ đều bị

sương mù bao phủ, cách vài bước là khó có thể nhìn rõ người trước
mặt. Hoa Tưởng Dung và Thủy Nhu Thanh vào một quán nhỏ bên
đường ăn sáng, chọn món cay vị Tứ Xuyên. Thủy Nhu Thanh ăn mà
mồ hôi tuôn đầy mặt, nhưng miệng thì vẫn không ngớt khen ngon.

Một hán tử mặt mày vàng vọt, vẻ ốm yếu bưng bát tào phớ mặn

đi ngang qua chỗ hai người, chân bỗng loạng choạng, nhào thẳng về
phía Thủy Nhu Thanh. Thủy Nhu Thanh đang lau mồ hôi, bất
thình lình thấy hán tử đó lao tới thì kinh hãi vô cùng. Vừa rồi lúc đi
trên đường, nàng và Hoa Tưởng Dung đã bàn về thuật dịch dung của
Quỷ Thất Kinh, cho rằng bất cứ người nào cũng có thể do hắn
hóa trang thành nên trong đầu chỉ nghĩ tới tên sát thủ đáng sợ nhất
trên giang hồ ấy. Trong cơn nghi thần nghi quỷ, nàng còn tưởng
rằng Quỷ Thất Kinh đã tìm tới, thế là chẳng nghĩ ngợi gì đã ngả
người sử ra một chiêu Bá Vương Tá Giáp, chui qua dưới cánh tay hán
tử kia. Nàng vốn còn định phản kích nhưng vì kinh sợ trước uy danh
của Quỷ Thất Kinh nên vội vàng tránh thật xa. Cũng may mà nàng
né tránh nhanh nên mới không bị bát tào phớ nóng bỏng đó hắt vào
người.

Gã hán tử đó đứng không vững, ngã nhào về phía trước, may mà

được Hoa Tưởng Dung nhanh tay nhanh mắt kịp thời đỡ lấy. Gã vội
vàng xin lỗi: “Xin lỗi, xin lỗi, ta không cẩn thận trượt chân, vị cô
nương này không sao chứ?”

Thủy Nhu Thanh đã qua cơn kinh sợ, liền cười thầm rằng bản

thân thần hồn nát thần tính, khi ngẩng lên lại thấy các thực
khách xung quanh đều nhìn qua phía này, hiển nhiên là kinh ngạc vì
thân thủ linh hoạt mà mình vừa thể hiện, trong lòng không khỏi đắc
ý. “Không sao rồi, sau này nhớ cẩn thận là được!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.