HOÀNG TỬ RẮN - Trang 111

ngài và một ai đó quan tâm đến ngài bất chấp lý do. Một ai đó mà trước họ
ngài không cần phải đóng kịch.”

“Em khiến ta có cảm giác sợ hãi nhiều hơn là ta có thể diễn tả.” Ánh mắt

bạc của chàng lóe lên như đang thì thầm, nàng ước gì nàng có thể đọc được
những điều mà nó muốn nói. “Đừng cám dỗ một người đàn ông quá lâu mà
không trao lại cho anh ta cái gì”

“Nếu ngài ở lại…” nàng phải dừng lại, cố gắng hít thở, ngực nàng như

bị thít chặt lại. Nàng đặt cược quá nhiều vào canh bạc này, vào trong giây
phút này, và nàng cần phải nói năng thật hùng hồn, thật rõ ràng. “Nếu ngài
ở lại, có lẽ chúng ta sẽ hiểu được nhiều hơn về nhau. Có lẽ em có thể trở
thành bạn tâm giao của ngài. Chúng ta sẽ là bạn cùng đồng hành.”

“Ta sẽ không đặt em vào bất kỳ sự mạo hiểm nào nữa.”
Nhưng nàng nghĩ nàng đã nhìn thấy sự do dự hiên lên trong ánh mắt

chàng.

“Em…”
“Và đó là điều em yêu cầu sao?” - chàng nhìn ra xa – “Ta không nghĩ

rằng ta có thể trao nó cho em.”

“Em hiểu.” Lucy cúi nhìn xuống bàn tay mình, nàng đã thất bại.
“Nếu có ai đó...”
Nhưng nàng đã cắt ngang, nói một cách nhanh chóng và lớn tiếng, nàng

không muốn nghe thấy sự thương hại mà anh dành cho mình. “Ngài đến từ
nơi phồn hoa đô hội còn em chỉ là quý cô đơn giản sống ở vùng nông thôn.
Em hiểu rằng...”

“Không.” Chàng quay lại và sải chân bước đến bên cạnh nàng và họ chỉ

cách nhau chưa đến một gang tay. “Đừng làm giảm giá trị những gì đã có
giữa chúng ta bằng những phân biệt thành thị và nông thôn.”

Cơn gió thổi qua và Lucy khẽ rùng mình.
Chàng quay người để che chắn cho nàng trước cơn gió. “Trong suốt một

tuần trước và hơn nửa thời gia sau đó, ta đã cảm thấy có được nhiều hơn
những điều mà ta từng có trong cuộc đời mình, em đã khuấy động điều gì
đó trong ta. Ta….” Chàng ngước mắt nhìn lên bầu trời đầy mây.

Nàng chờ đợi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.