HOÀNG TỬ RẮN - Trang 209

Simon chau mày. "Anh..."
Một nụ cười ranh mãnh hiện ra nơi khóe miệng nàng. "Có phải toàn bộ

tất chân của anh đều được viền thêu? Em chắc rằng hóa đơn may mặc của
anh sẽ rất tốn kém đấy."

"Thật như vậy ư?"
Simon cố để trông thật nghiêm nghị nhưng dường như đã thất bại thảm

hại. Chàng rất vui khi thấy nàng dễ chịu sau tối qua. Khi nghĩ rằng mình đã
làm nàng đau, chàng không thoải mái chút nào. Và đỉnh điểm sáng nay
chàng đã chỉ cho nàng phải chiều chuộng một kẻ phóng đãng như mình ra
sao, điều đó làm chàng không được dễ chịu.

Chàng đã làm hư cô vợ ngây thơ khờ dại của mình rồi. Và điều đáng

buồn là chàng đã có cơ hội để bỏ qua việc đó, chàng biết rằng mình đã đặt
tay nàng lên cái vật biểu trưng cho nam tính của mình lần nữa. Chàng đã
quá cứng, quá căng nhức. Và chỉ nghĩ tới việc bàn tay mềm mát của Lucy
nắm lấy mình lại làm cho chàng căng lên cương nhức lần nữa. Loại đàn
ông gì lại có thể cứng lên khi nghĩ tới việc làm hư hỏng một cô gái trong
sáng như vậy chứ?

"Em không nghĩ em lại muốn anh thay đổi bất kì điều gì cả."
Simon chớp mắt và cố tập trung thoát khỏi các ý nghĩ đen tối của mình

để xem cô vợ yêu quý nói gì. Chàng nhận ra Lucy đang trở nên rất thành
thật.

Chân mày nàng dãn ra và nghiêm nghị. "Trừ một điểm. Em không muốn

anh đấu súng nữa."

Chàng hít mạnh vào một hơi và nâng cốc rượu lên miệng để câu giờ.

Chết thật. Quỷ thật. Quỷ thật. Thiên thần của chàng, nàng không ngốc chút
nào. Nàng nhìn chàng rất bình tĩnh và không tỏ chút khoan dung nào trong
ánh mắt.

"Lo lắng của em thật đáng khen, nhưng---"
Newton đã tiến vào phòng, mang theo một cái đĩa bạc. Tạ ơn chúa. "Có

thư, thưa tử tước."

Simon gật đầu cảm ơn và cầm lấy những lá thư. "Ah, có vẻ như chúng ta

được mời tới dự một buổi dạ vũ trang trọng."Chỉ có ba lá thư và chàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.