HOÀNG TỬ VÀ CHÚ BÉ NGHÈO KHỔ - Trang 106

Anh chàng nhìn quanh tìm thêm thứ gì đắp được nhưng chẳng thấy, bèn

cởi áo chẽn của mình ra, phủ lên người cậu bé rồi nói: “Mình đã quen cảnh
rét buốt và thiếu thốn y phục rồi, mình sẽ chẳng bận tâm tới tí hơi lạnh
này!” Nói rồi anh chàng đi đi lại lại trong phòng để giữ cho máu huyết lưu
thông, mồm vẫn độc thoại như ban nãy.

“Đầu óc bị tổn thương của thằng bé cứ nhủ rằng nó là Hoàng tử xứ

Wales; nhưng giờ làm gì còn Hoàng tử xứ Wales nữa, người từng là hoàng
tử giờ không còn là hoàng tử nữa, mà đã trở thành Đức Vua, nhưng tâm trí
của thằng bé tội nghiệp đã nhất nhất tuân theo ý nghĩ kỳ lạ đó rồi, nó sẽ
không nghĩ ra điều này đâu mà sẽ tiếp tục đóng vai hoàng tử rồi tự xưng là
nhà vua... Nếu cha vẫn còn sống sau bảy năm ròng mình chẳng hay tin tức
ở quê nhà vì nằm trong hầm ngục xứ người, hẳn cha sẽ đón chào thằng bé
khốn khổ này, rộng lòng cho nó chốn nương náu vì nể mình; anh Arthur tốt
bụng cũng thế; còn Hugh – thằng em mình, mình sẽ đập cho một trận nếu
nó chõ mũi vào, cái đồ cáo già ác ma đó! Phải rồi, bọn mình sẽ tiến thẳng
về đó, ngay lập tức luôn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.