HOÀNG TỬ VÀ CHÚ BÉ NGHÈO KHỔ - Trang 108

khăn ngay sát cạnh thằng bé, đưa cho nó mà không một lời phàn nàn. Giờ
thì chính anh chàng cũng rửa mặt cho dễ chịu, trong khi đó cậu nhóc mà
chàng ta cưu mang đã tự mình ngồi vào bàn chuẩn bị đánh chén. Hendon
vội vàng rửa cho xong, rồi kéo một chiếc ghế ra, định ngồi vào bàn thì cậu
bé phẫn nộ nói:

“Trời ơi! Ngươi dám ngồi trước mặt Đức Vua sao?”
Đòn này giáng xuống khiến Hendon bàng hoàng cả người. Anh chàng tự

nhủ: “Ôi trời. Cơn điên của thằng bé tội nghiệp lại càng ngày càng tăng thế
này! Nó biến chuyển cùng sự đổi thay lớn lao của vương quốc này, giờ cậu
nhóc lại tưởng mình là vua cơ đấy! Chẳng ra sao cả, nhưng mình cũng phải
chiều lòng cái thói tự cao tự đại này thôi, chẳng còn cách nào khác, không
thì nó ra lệnh cho mình tới Toà Tháp mất thôi!”

Thích thú với trò đùa này, anh chàng liền đẩy ghế ra xa bàn, đứng bên

cạnh Đức Vua, sẵn sàng phục vụ nhà vua với dáng điệu trang nhã nhất.

Trong khi ăn, vẻ nghiêm khắc của người đứng đầu hoàng gia dịu đi chút

ít, và khi trạng thái hài lòng gia tăng, Đức Vua cảm thấy muốn trò chuyện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.