HOÀNG TỬ VÀ CHÚ BÉ NGHÈO KHỔ - Trang 190

người cao lớn, to xương; tóc và râu ông dài, trắng xóa; ông vận trên người
chiếc áo choàng lông cừu phủ từ cổ cho tới gót chân.

“Một vị ẩn sĩ mộ đạo!” nhà vua nhủ thầm, “giờ thì mình mới thực sự

gặp may đây.”

Khi người ẩn sĩ đứng dậy, nhà vua gõ cửa. Một giọng nói trầm trầm

vọng ra:

“Vào đi! Nhưng hãy bỏ lại tội lỗi sau lưng, bởi nền đất ngươi sắp bước

chân vào rất thiêng liêng!”

Vua tiến vào rồi ngừng lại. Vị ẩn sĩ đảo cặp mắt bất an, sáng quắc nhìn

cậu bé rồi nói:

“Ngươi là ai?”
“Ta là vua.” Câu trả lời cất lên giản dị và điềm tĩnh.

“Xin chào đón nhà vua!” Nhà ẩn sĩ kêu lên vui vẻ. Rồi ông lão rối rít,

bồn chồn thu dọn, miệng vẫn không ngớt “Mời vào, mời vào!” Ông đặt lại
băng ghế bên lò sưởi, mời vua ngồi rồi bỏ thêm vài thanh củi vào lò, cuối
cùng cứ đi đi lại lại trong phòng với những bước dài căng thẳng.

“Xin chào đón nhà vua! Nhiều người đã tìm đến chốn tôn nghiêm này

nhưng họ không xứng đáng và đều bị đuổi đi. Nhưng một vị vua đã vứt bỏ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.