HOÀNG TỬ VÀ CHÚ BÉ NGHÈO KHỔ - Trang 220

“Ngôi làng kia rồi, điện hạ ơi, lâu đài ở ngay cạnh đó! Từ chỗ này ngài

có thể nhìn được mấy tòa tháp, còn khu rừng kia chính là công viên của cha
hạ thần. Ôi chao, giờ thì điện hạ sẽ biết được vẻ hùng vĩ và trang nghiêm
của nó! Một tòa nhà có tới bảy chục căn phòng – ngài cứ nghĩ mà coi! -
cùng với hai mươi bảy người hầu! Thực là chốn dừng chân quá “bảnh” cho
hai ta, có phải không điện hạ? Nào, chúng ta phải nhanh chân lên, hạ thần
sốt ruột quá không chịu nổi chút trì hoãn nào nữa đâu.”

Cả hai người gắng hết sức đi thật nhanh, thế nhưng mãi tới hơn ba giờ

mới tới được ngôi làng. Hai người lữ khách vội vàng lướt qua nơi đó,
miệng Hendon vẫn liên hồi: “Đây là nhà thờ, vẫn phủ đầy những dây
thường xuân, chẳng mất mát thứ gì, cũng chẳng được xây thêm thứ gì.”
“Kia là nhà trọ tên là Sư Tử Đỏ, phía kia nữa là chợ.” “Đây là cây tháng
Năm, còn đây là chiếc máy bơm – chẳng có gì thay đổi cả, chẳng có gì
khác ngoài con người là thay đổi, ở một mức độ nào đó. Mười năm đã
khiến người ta đổi khác rồi, thần thấy một số người quen quen, nhưng lại
chẳng ai biết hạ thần cả.” Cứ như thế chàng ta líu lo suốt dọc đường. Chẳng
mấy chốc đã tới cuối làng, hai người gặp một con đường nhỏ hẹp, khúc
khuỷu, hai hàng giậu cao hai bên. Bọn họ nhanh nhẹn đi được quãng nửa
dặm rồi tiến vào một vườn hoa rộng lớn qua một cái cổng bệ vệ với những
cây cột chống rất to bằng đá được chạm trổ hình gia huy. Một tòa lâu đài
tráng lệ hiện ra trước mặt họ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.