HOÀNG TỬ VÀ CHÚ BÉ NGHÈO KHỔ - Trang 48

Nhà vua ngã ngửa xuống long sàng. Đám người có mặt xúm lại đỡ ngài;

nhưng ngài xua họ tản ra rồi nói:

“Để ta yên! Chỉ là một cơn choáng xoàng xĩnh thôi mà. Hãy đỡ ta dậy!

Đấy, thế là được rồi. Lại đây nào, con yêu; đúng thế, hãy tựa mái đầu muộn
phiền tội nghiệp lên chỗ trái tim cha đây và hãy an lòng nhé. Con sẽ chóng
khỏe lại thôi; toàn bộ chuyện này chỉ là cơn mộng mị thoáng qua. Con chớ
lo sợ gì cả; con sẽ chóng khỏe lại thôi.” Rồi ngài quay sang đám người hầu
cận, vẻ dịu dàng biến mất, và trong mắt ngài lóe lên ánh hăm dọa. Nhà vua
nói:

“Các ngươi nghe đây! Con trai ta bị mất trí, nhưng sẽ không lâu đâu.

Chỉ vì học hành quá độ mà nên nỗi này, rồi có lẽ cũng vì tù túng quá. Từ
nay sẽ không có học hành hay sách vở gì hết. Hãy để hoàng tử thư giãn với
các môn thể thao, hãy giải khuây cho con trai ta bằng những trò tiêu khiển
lành mạnh, để hoàng tử sớm khỏe lại.” Ngài rướn người lên rồi tiếp tục nói
oang oang: “Thằng bé bị mất trí, nhưng nó là con trai ta, là người thừa kế
ngai vàng nước Anh, và dù điên khùng hay tỉnh táo, hoàng tử vẫn sẽ lên
ngôi! Các người hãy nghe tiếp đây, và hãy truyền lệnh ta: kẻ nào nhắc tới
căn bệnh của hoàng tử tức là phá vỡ sự bình yên và trật tự của vương quốc
này, và sẽ bị treo cổ... Dâng thức uống cho ta, người ta như cháy nóng lên
rồi: nỗi buồn này làm hao kiệt sức ta... Được rồi, cất ly đi... Đỡ lấy ta!
Đúng thế, được rồi đấy. Điên, con trai ta bị điên rồi? Dẫu con ta điên gấp
ngàn lần chăng nữa thì vẫn là hoàng tử xứ Wales này. Ta là Đức Vua, ta sẽ
khẳng định điều này. Ngay ngày mai, con trai ta sẽ được làm lễ truyền ngôi
đúng theo nghi thức và thể thức truyền thống. Hãy lập tức ban lệnh ta, hỡi
Bá tước Hertford!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.