HOÀNG TỬ VÀ CHÚ BÉ NGHÈO KHỔ - Trang 49

Một viên cận thần quỳ gối bên long sàng và thưa rằng:
“Thưa điện hạ, Người đã biết rằng người thừa kế chức Công tước nước

Anh hiện đang bị giam cầm trên Toà Tháp. Xưa nay chưa hề có chuyện một
Công tước bị như vậy...”

“Im đi! Đừng làm ô uế tai ta bởi tên của kẻ đáng ghét đó. Phải chăng

hắn sẽ sống muôn đời? Liệu ta đang nhụt hết cả nhuệ khí rồi chăng? Hoàng
tử lại bị trì hoãn lễ lên ngôi chỉ vì vương quốc này thiếu vắng một vị bá
tước được miễn tội phản nghịch, để đưa hoàng tử lên địa vị cao quý của
mình chăng? Không thể nào, thề có Đấng Chúa Trời Toàn Năng! Hãy
truyền cho Nghị viện lệnh của ta, mang thủ cấp tên Norfolk tới cho ta trước
khi mặt trời mọc. Nếu không bọn họ sẽ phải giải trình về việc đó một cách
nghiêm túc.”

[4]

Bá tước Hertford đáp lời:
“Ý chí của Đức Vua chính là luật pháp.” Nói rồi, Bá tước lui về vị trí

ban đầu của mình.

Dần dà cơn cuồng nộ mờ nhạt dần trên gương mặt của vị vua già cả.

Nhà vua nói: “Hôn ta đi nào, hỡi hoàng tử của ta. Thế... con sợ gì chứ? Ta
chẳng phải người cha thân yêu của con sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.