HOÀNG TỬ VÀ CHÚ BÉ NGHÈO KHỔ - Trang 51

chí mạng đối với niềm hy vọng được tự do của cậu. Thêm một lần nữa, cậu
nghe tiếng xì xào khe khẽ: “Hoàng tử kìa, hoàng tử đến kìa!”

Trong khi bước đi giữa hai hàng cận thần ăn vận lấp lánh đang cúi đầu,

càng lúc cậu càng thấy chán nản. Vì cậu nhận ra rằng giờ đây mình đã thực
sự bị giam cầm rồi, mà có thể cậu sẽ mãi mãi bị nhốt trong chiếc lồng sơn
son thếp vàng này, làm một hoàng tử đáng thương, không ai bầu bạn, trừ
phi Đức Chúa rộng lòng nhân từ đoái lòng thương cho cậu được tự do.

Trở lại chốn ban đầu, dường như cậu nhìn thấy chiếc đầu dữ dằn đang

lập lờ trong không trung cùng vẻ mặt của ngài Đại Công tước Norfolk cậu
mường tượng được, với ánh mắt trừng trừng nhìn cậu đầy trách móc.

Những giấc mơ cũ của cậu quá sức tuyệt đẹp; nhưng thực tế mới phũ

phàng làm sao!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.