HOÀNG TỬ VÀ CHÚ BÉ NGHÈO KHỔ - Trang 50

“Điện hạ đối xử quá nhân từ với thần mà thần lại không xứng đáng... Ôi,

thưa Đức Vua vĩ đại và độ lượng, thần biết điều này hoàn toàn là sự thực.
Nhưng... nhưng... thần rất đau lòng khi nghĩ đến người sắp phải chết kia,
và...”

“A, đúng là con, đúng là con rồi! Ta biết trái tim con vẫn vẹn nguyên

như cũ, bất chấp trí óc con có bị tổn thương, bởi vì con luôn có nghĩa khí
hào hiệp. Nhưng tên Bá tước này ngăn cản con và địa vị tôn quý của con.
Cha sẽ cử người thay thế hắn ta, sao cho phận sự đó không bị nhơ bẩn chút
nào. Hãy thoải mái lên nào, hoàng tử của ta, đừng để đầu óc tội nghiệp của
con phải lo lắng vì chuyện này nữa.”

“Nhưng thưa điện hạ, như thế thì thần không phải là người dồn ép ông ta

vào chỗ chết chứ ạ? Nếu không vì thần thì ông ta sẽ sống bao lâu nữa ạ?”

“Đừng có nghĩ cho hắn nữa, hoàng tử của ta, hắn không xứng đáng. Hãy

hôn ta lần nữa nào, rồi trở về với những trò tiêu khiển giải khuây của con,
bởi bệnh tật lại quấy nhiễu cha rồi. Cha mệt mỏi rồi, cha muốn nghỉ ngơi.
Con hãy đi cùng chú của con, ngài Hertford, cùng đám cận thần, và quay
lại đây khi ta khỏe khoắn trở lại.”

Tom được đưa ra ngoài. Lòng cậu trĩu nặng, vì lời nói cuối cùng của

Đức Vua sẽ có nghĩa là từ giờ cậu sẽ bị quản thúc. Đó chính là miếng đòn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.