10
Quý vị tin tưởng vào một tòa lâu đài bằng pha lê bền vững - một
tòa lâu đài mà ta sẽ không dám giơ quả đấm lên dọa nạt hoặc thè
lưỡi ra chế nhạo lén lút được. Nhưng có lẽ chính vì vậy nên tôi mới
phải coi chừng nó, có lẽ chính vì nó bằng pha lê và nó vững chắc đời
đời, nên ta sẽ không thể thè lưỡi ra chế nhạo nó, dù chỉ là vụng trộm.
Quý vị hiều không: giá nó không phải là một tòa lâu đài, mà chỉ là
một cái chuồng gà, thì có lẽ tôi cũng lẻn vào để trú mưa, và mặc dù
tôi rất biết ơn vì nó đã tránh cho tôi khỏi ướt, tôi vẫn nhất định
không gọi chuồng gà là lâu đài. Quý vị sẽ cười, quý vị bảo tôi là
trong trường hợp đó thì lâu đài và chuồng gà giá trị ngang nhau.
Vâng, tôi đáp, nếu ta chỉ sống để mà tránh mưa.
Nhưng nếu bây giờ tôi bỗng tin rằng mục đích trong đời không
phải chỉ có thế, và nếu sống thì phải sống trong một tòa lâu đài, thì
làm sao? Đó là ý muốn của tôi, đó là dục vọng của tôi. Quý vị có thể
phá bỏ được ý muốn của tôi chừng nào đã sửa đổi được những dục
vọng của tôi. Vậy thì sửa đổi đi, biếu tôi một mục đích khác đi, tặng
tôi một lí tưởng khác đi! Nhưng trong khi chờ đợi tôi từ chối không
gọi một chuồng gà là một lâu đài pha lê. Có thể tòa lâu đài pha lê chỉ
là một huyền thoại, có thể nó không phù hợp với những quy luật
thiên nhiên, và có thể tôi đã bịa đặt ra vì cái ngu si của tôi, bị thúc
đẩy bởi những tập quán vô lí của thế hệ chúng ta. Nhưng không phù
hợp thì đã sao? Nó chẳng ăn thua gì hết, bởi vì nó ở trong những
dục vọng của tôi, hay nói đúng hơn, bởi vì nó còn tồn tại chừng nào
những dục vọng của tôi còn tồn tại? Có thể quý vị sẽ lại cười? Quý vị
cứ cười cho thỏa thích đi! Tôi chấp nhận mọi sự chế nhạo, nhưng tôi
vẫn từ chối nói là no trong khi tôi vẫn còn đói; dù sao tôi vẫn biết
rằng tôi sẽ không hài lòng với một thỏa hiệp, với một con số không
lộn đi lộn lại đến vô cùng, chỉ bởi vì nó phù hợp với những quy luật