HỒI KÝ VIẾT DƯỚI HẦM - Trang 78

4

Từ đêm hôm trước tôi đã biết thế nào tôi cũng sẽ là đứa đến trước

nhất. Nhưng bây giờ điều đó cũng không phải là điều đáng quan
tâm nữa.

Không những chưa một ai trong bọn đó tới mà tôi còn chẳng biết

tìm căn phòng đã giữ sẵn cho chúng tôi ở chỗ nào nữa. Bàn ăn chưa
bày gì hết. Thế là ra làm sao? Hỏi mãi, sau mấy tên bồi mới cho tôi
biết rằng bữa ăn được đặt vào hồi sáu giờ chứ không phải năm giờ,
và những người ở quầy rượu cũng xác nhận với tôi như thế. Chính
tôi cũng thấy sượng cả mặt khi hỏi họ. Mới năm giờ hai mươi. Nếu
bọn chúng đổi giờ ăn thì ít nhất cũng phải báo cho mình biết trước
chứ - nhà bưu điện đặt ra chỉ để làm cái việc ấy - và đừng để mình
phải ngượng với… bọn bồi bếp như thế chớ! Tôi ngồi xuống. Một tên
bồi ra bày bàn, và có mặt nó ở đó tôi lại càng tức hơn. Gần sáu giờ,
thêm vào những đèn đã thắp sáng căn buồng ăn, một tên bồi mang
nến ra: nhưng nó đã chẳng thèm nghĩ tới việc đó lúc tôi mới bước
vào đây! Trong buồng bên cạnh có hai người đàn ông ngồi ăn, mỗi
người một bàn, lặng lẽ và ủ dột, buồn bã. Nhưng ở những buồng xa
hơn thì rất ầm ĩ. Tôi nghe thấy cả những tiếng hò hét, cười đùa của
một đám đông, những tiếng nói oang oang bằng một thứ Pháp ngữ
hạng bét… Chắc phải có đàn bà cùng dự tiệc. Nói tóm lại, tôi cảm
thấy chán nản. Rất hiếm khi tôi thấy thời giờ chờ đợi chán ghét hơn
thế; đến nỗi lúc sáu giờ đúng, khi cả bọn đến cùng một lúc, tôi dã
hân hoan đứng dậy đón chúng như những vị cứu tinh và quên bẵng
đi lẽ ra ngay phút đầu tiên tôi phải tỏ ra tức giận.

Zverkov bước vào trước tiên, như người dẫn đầu cả bọn. Cả bọn

đều cười đùa vui vẻ, nhưng khi nhìn thấy tôi, Zverkov làm điệu bộ
trịnh trọng, thủng thẳng tiến lại phía tôi, uốn éo người như một mụ
đàn bà làm dáng, giơ tay cho tôi bằng một điệu bộ thân mật, nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.