HỒI KÝ VIẾT DƯỚI HẦM - Trang 97

vào một căn hầm ẩm ướt, ngột ngạt. Tôi thấy hơi kì cục là tại sao
đúng bây giờ đôi mắt đó mới ngó nhìn tôi. Tôi còn nhớ trong suốt
hai giờ qua tôi đã không trao đổi với sinh vật này một lời nào hết và
tôi cũng không cho đó là cần nữa; trái lại, yên lặng như thế tôi thấy
dễ chịu, thoải mái hơn. Nhưng lúc này tôi bỗng nhìn rõ cái phi lí, cái
vẻ mặt gớm guốc của trụy lạc, cái trụy lạc không tình yêu, cái trụy
lạc thô bạo, cục cằn, vô liêm sỉ, dám bắt đầu ngay từ cái điểm nơi mà
tình yêu thực sự được thăng hoa. Chúng tôi nhìn nhau như vậy một
hồi lâu; nhưng nàng không quay mắt đi khi nhìn thấy tôi, và cái
nhìn của nàng vẫn không thay đổi, đến nỗi cuối cùng tôi đâm ra hơi
sợ.

- Tên em là gì?- Tôi hỏi giật nàng để mau chóng chấm dứt cái tình

trạng đó.

- Liza, - nàng trả lời gần như nói thầm, nhưng có vẻ bực mình, và

nhìn đi nơi khác.

Tôi nín lặng.
- Thời với tiết!… Tuyết rơi… thật là buồn!- Tôi nói gần như cho

mình tôi nghe, vừa làm một cử chỉ sầu muộn khoanh hai tay dưới
gáy, mắt ngó lên trần.

Nàng không đáp. Khó chịu quá chừng.
- Em là người ở đây à? - Tôi hỏi lại, gần như cáu và hơi quay sang

phía nàng.

- Không.
- Thế ở đâu?
- Riga,- nàng đáp với vẻ miễn cưỡng.
- Em là người Đức?
- Không, Nga.
- Ở đây lâu chưa?
- Ở đâu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.