HỒI ỨC KẺ SÁT NHÂN - Trang 110

- Hình như ban nãy tôi đã thắng được keo đầu rồi còn gì.

- Cô nhóc đáng thương, cô gọi đó là keo đầu sao? Đó chỉ là thỏa thuận sơ

bộtử tế lúc ban đầu thôi.

- Theo đó tôi đã đè bẹp ngài.

- Có thể. Nhưng cô có được thắng lợi đó chỉ nhờ một lý lẽ cứng cỏi

duynhất, điều mà bây giờ cô không có nữa.

- Ra thế?

- Đúng vậy, lý lẽ của cô là túm lấy cái cửa. Giờ thì cô không còn khả

năngsử dụng đến nó nữa, cô sẽ quá thèm muốn cái được trong vụ cá cược
này. Tôi đãnhìn thấy mắt cô sáng rỡ khi nghĩ đến chuyện tôi quỳ mọp dưới
chân cô. Viễncảnh đó khiến cô quá đỗi thích thú. Cô sẽ không đi chừng nào
vụ cá cược nàychưa ngã ngũ.

- Có lẽ ngài sẽ hối tiếc vì đã chấp nhận vụ cược này.

- Có lẽ vậy. Nhưng khi còn chưa hối tiếc, tôi cảm thấy mình sẽ được

chơiđùa thỏa thích. Tôi thích đè bẹp người khác, làm thất bại những dã tâm
mà tấtcả các người đều đồng lõa. Và có một việc khiến tôi đặc biệt thích
thú: sỉ nhụcnhững mụ đàn bà tự phụ, những hạng tồi tệ giống như cô.

- Tôi thì trò tiêu khiển ưa thích nhất của tôi, đó là làm núng thế những

kẻnhẽo nhợt thô bỉ tự mãn.

- Câu cô vừa nói thật điển hình cho thời đại của cô. Tôi đang gặp rắc

rốivới một cánh cửa quay biết hô khẩu hiệu chăng?

- Xin đừng lo lắng, ngài Tach: ngài cũng vậy thôi, bằng thời cà khịa

phảnđộng của ngài, bằng thứ chủ nghĩa chủng tộc tầm thường của ngài,
ngài cũng điểnhình cho thời đại của chúng ta kia mà. Không phải ngài hãnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.