HỒI ỨC KẺ SÁT NHÂN - Trang 153

quả nấm trứng là một bíquyết gìn giữ nhan sắc. Cú sốc lớn nhất lại chính là
ngài. Thật khó mà nhận rangài!

- Nếu trông tôi khó nhận ra đếnthế, làm thế nào cô nhận ra được đó là

tôi?

- Tôi không hiểu đó có thể là aikhác nữa đây. Vả lại, ngài vẫn giữ nguyên

làn da trắng trẻo, mịn màng, tịnhkhông một sợi râu - đó hẳn là thứ duy nhất
ngài còn giữ lại được từ thời ấy.Ngài đẹp trai biết mấy, những đường nét
trong sáng thuần khiết biết mấy, chântay mảnh dẻ biết mấy, và một khí chất
vô tính đến vậy - những thiên thần cũngkhông thể khác thế là mấy.

- Xin miễn cho tôi những thói nệđạo của cô đi, làm ơn. Và hãy cho tôi

xem bức ảnh ấy, thay vì nói huyên thuyên.

- Làm thế nào mà ngài có thể thayđổi nhiều đến vậy? Ngài vẫn thường

nói rằng vào tuổi mười tám ngài đã mang vẻngoài như bây giờ, và tôi chấp
nhận tin lời ngài - nhưng trong trường hợp này,nỗi kinh ngạc chỉ có thể
càng lớn hơn mà thôi: làm thế nào ngài có thể, chỉtrong vòng chưa đầy một
năm, đổi vẻ bề ngoài thần tiên của mình lấy một sự sưngphồng quái gở như
tôi đang thấy trước mắt? Bởi ngài đã không chỉ tăng ba lần vềtrọng lượng,
khuôn mặt quá sức thanh thoát của ngài phình tướng lên, nhữngđường nét
tinh tế của ngài dày thêm đến mức phô bày ra tất cả những dấu ấn dungtục
tầm thường...

- Cô lăng nhục tôi sắp xong chưa?

- Ngài biết rất rõ rằng bản thânmình xấu xí. Vả lại ngài không ngừng

dùng những tính từ ghê tởm nhất để miêu tảmình.

- Tự tôi dùng những tính từ đótheo cảm hứng, nhưng tôi không cho phép

kẻ khác dùng những từ đó để nói vềmình. Rõ rồi chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.