HÒN ĐẢO CÁ HEO XANH - Trang 55

Vào giữa trưa cô gái đến. Cô vừa đi vừa hát, nhưng khi thấy

xâu chuỗi, cô không hát nữa. Cô nhìn vào hang và đi xuống núi.
Tôi đứng chồm dậy “Tutok”, tôi kêu lên, chạy đến chỗ cô
“Tutok”.

Cô chờ đợi tôi. Tôi băng qua cụm đá, lấy xâu chuỗi lên đeo.
“Wingtscha” cô nói.
“Wingtscha”, tôi lặp lại. Từ lạ làm tôi líu lưỡi.
Sau đó tôi nói từ “đẹp” bằng tiếng nước tôi.
“Wintai” Cô lặp lại và cười to. Chúng tôi ngồi lên tảng đá. Sau

đó cô nói cho tôi tên gọi của xâu chuỗi, tôi lại nói cho cô nghe
tiếng của dân tộc tôi.

Chúng tôi học nhiều từ chỉ các đồ vật khác bằng hai thứ

tiếng: dòng suối, hang động, con chim, mặt trời, Rontu ngủ.
Chúng tôi cười to bởi vì tiếng chúng tôi hoàn toàn khác nhau.
Chúng tôi học hỏi với nhau cho đến khi mặt trời xuống thấp về
hướng Tây. Sau đó Tutok đứng dậy và giã từ.

“Mah-nay” cô nói và chờ đợi. Cô muốn tôi nói tên tôi.
“Won-a-pe-ei” tôi đáp. Tôi đã không nói tên thật của mình.
“Won-a-pe-ei”, cô lặp lại.
“Won-a-pe-ei, Tutok”, tôi nói.
Sau khi cô đi về, tôi mang năm cái túi trở vào hang.
Ngày hôm sau, ngày hôm sau nữa, Tutok lại trở lại. Chúng tôi

học lẫn nhau nhiều từ mới và vui cười với nhau. Mặt trời đi
nhanh qua bầu trời. Vào ngày kế tiếp, tôi nói tên thật của tôi:

“Karena,” tôi nói.
“Karena?” Cô lặp lại. “Còn Won-a-pe-ei?”
Tôi ra dấu không phải. Tôi đưa tay lên ngực mình và nói

“Karena”.

Đôi mắt đen nhánh của cô mở to, cô cười hiền: “Karena à?”
Đêm hôm đó, tôi làm quà để biếu cô. Đó là một xâu vỏ sò, tôi

bị trầy sướt nhiều khi làm công việc đó. Khi tôi quấn xâu chuỗi
quanh đầu cô, cô trông rất đẹp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.